Mẹ tôi chân lắm tay bùn
Là công nhân quét rác ven đường
Mẹ tôi dầm mưa dãi nắng
Vì tương lai tôi mà người cố gắng
Tôi thương mẹ nhất trên đời
Nuôi lớn tôi bằng giọt mồ hôi rơi
Mặc cho ai cười chê mẹ tôi
Nhưng tôi luôn tự hào về người
Vẫn nhớ như in
Ngày đầu tiên con đến trường
Sợ con mỏi bước
Mẹ cõng con hết quãng đường
Mẹ là thuyền là biển lớn
Đưa con đi đến bến bờ xa
Giờ con đã lớn khôn rồi mẹ ơi
Hãy để con cõng mẹ đi hết cuộc đời
Trong tim con người vĩ đại nhất
Là mẹ không ngoài ai duy nhất
Con thương mẹ
Ới a tiếng ru ấy của mẹ
Bao năm cuộc đời
Con chưa bao giờ quên
Thăng trầm, vui buồn, mệt mỏi
Mẹ đã nếm đủ
Tiếng quét rác đó xào xạc
Giữa đêm lạnh khắc vào tim
Người ta thường ví
Nghĩa mẹ to hơn đại dương
Nhưng đối với mẹ
Con không thể đo không thể sánh
Cô thầy đã từng dạy con
Tròn chữ hiếu ở trong trường
Điều đó không phải dạy
Dù mẹ có là ngân hà
Thì thân nhỏ này cũng phải gánh
Mẹ ơi mẹ à
Cho con ôm mẹ được không
Ngày tháng trôi qua
Tóc mẹ bạc thêm vài cọng
Con làm mẹ buồn
Tại con hư lắm phải không
Tại nó nói rằng mẹ của con
Là bà lao công không đủ sống
Giờ thì con đã lớn
Tự hào của con là mẹ
Đi tặng tiếng cười
Con cũng xịn lắm à nghe
Mẹ cứ yên tâm
Con luôn luôn nghe lời mẹ
Mẹ là người duy nhất
Con đem đi kể cho bạn bè nghe
Bao năm gian lao mẹ đã mệt rồi
Hãy để cho con chia sớt gánh nặng
Đôi vai con giờ đây vững lắm
Quản ngại chi cuộc đời khó khăn
Vẫn nhớ như in
Ngày đầu tiên con đến trường
Sợ con mỏi bước
Mẹ cõng con hết quãng đường
Mẹ là thuyền là biển lớn
Đưa con đi đến bến bờ xa
Giờ con đã lớn khôn rồi mẹ ơi
Hãy để con cõng mẹ đi hết cuộc đời
Trong tim con người vĩ đại nhất
Là mẹ không ngoài ai duy nhất
Con thương mẹ
Công ơn như núi như non
Hi sinh tất cả để con nên người
Mẹ dạy con điều hay lẽ phải
Suốt đời này con ghi nhớ mãi
Giờ con đã lớn khôn rồi mẹ ơi
Hãy để con cõng mẹ đi hết cuộc đời
Vì trong tim con người vĩ đại nhất
Là mẹ không ngoài ai duy nhất
Con thương mẹ
À à ơi ví dầu ầu ơ
Là lời ru của mẹ dành cho con
Tình mẹ như biển hồ lai láng
Nhưng con nuôi mẹ
Thì con không tính tháng tính ngày