Kết thúc là điều mà anh chẳng muốn
Nhưng do số anh nghèo
Thương em lắm
Nhưng mà vẫn phải cách xa
Sóng gió vây quanh đời trai ai thấu
Tơ vương chốn phong trần
Vẫn dõi theo
Bóng em xa ngàn mây
Đóa lưu ly hòa vào thiên lý
Vương vấn mãi bên thềm
Bên ấy có êm đềm
Hay là đắng cay
Buốt giá tâm can
Lòng đau tan nát
Trách ai quá phũ phàng
Chúc em luôn như cuộc sống em từng mơ
Chiều thu buồn
Đôi mi sầu giọt lệ khẽ cay
Nơi thành đô
Em vội quên tình anh chốn đây
Kiếp tương phùng này
Thế thái nhân gian này mấy ai ngờ
Hỡi cô gái quê nay còn đâu
Tình đi rồi người đi rồi
Còn lại ký ức nơi đây
Màu hoa tàn rồi phai màu
Còn tôi đứng ngóng trông ai
Phận lỡ làng duyên bẽ bàng
Đọng lại vết nứt trong tim
Xem như ta có duyên
Nhưng chẳng nợ nhau
Kết thúc là điều mà anh chẳng muốn
Nhưng do số anh nghèo
Thương em lắm
Nhưng mà vẫn phải cách xa
Sóng gió vây quanh đời trai ai thấu
Tơ vương chốn phong trần
Vẫn dõi theo
Bóng em xa ngàn mây
Đóa lưu ly hòa vào thiên lý
Vương vấn mãi bên thềm
Bên ấy có êm đềm
Hay là đắng cay
Buốt giá tâm can
Lòng đau tan nát
Trách ai quá phũ phàng
Chúc em luôn như cuộc sống em từng mơ
Đã từng là tất cả
Nhưng bây giờ là con số không
Khoác lên áo mới
Em vội thay lòng
Em quên tình tôi phải không
Bóng dáng xưa còn đây
Em đâu không còn thấy
Tình cảm thì vẫn còn vây
Ký ức đôi ta thì vẫn còn đấy
Đôi mi tuôn
Giọt nước mắt đã vun đắp thành dòng
Mối duyên quê bao năm qua
Sao em nỡ đành lòng
Đành lòng suy tư
Trong tim của em một hình bóng mới
Còn tôi nơi đây
Men say trong ly rượu đắng
Chỉ mong quá khứ này sẽ vơi
Lung linh màu hoa tím
Bông lục bình cài lên tóc em
Giờ đây chỉ còn là kỷ niệm
Hoàng hôn buồn tựa vào vách lá
Đắm mình dưới gốc cây đa
Từng đồng cam cộng khổ
Bây giờ lại phải cách chia xa
Tôi chẳng còn tin vào
Tình yêu này nữa đâu
Vì vết thương lòng
Đã khắc vào tim sầu mãi sâu
Lang thang khắp vùng trời biển nước
Như là đàn hải âu
Tình cảm giờ như dòng nước
Biết bây giờ chảy đâu
Thì thôi chuyện tình vỡ đôi
Nhớ về em một lần nữa thôi
Trách thân sao quá cơ hàn
Để tình ta lắm phũ phàng
Phụ tình tôi
Em cất bước sang ngang
Tình đi rồi người đi rồi
Còn lại ký ức nơi đây
Màu hoa tàn rồi phai màu
Còn tôi đứng ngóng trông ai
Phận lỡ làng duyên bẽ bàng
Đọng lại vết nứt trong tim
Xem như ta có duyên
Nhưng chẳng nợ nhau
Kết thúc là điều mà anh chẳng muốn
Nhưng do số anh nghèo
Thương em lắm
Nhưng mà vẫn phải cách xa
Sóng gió vây quanh đời trai ai thấu
Tơ vương chốn phong trần
Vẫn dõi theo bóng em xa ngàn mây
Đóa lưu ly hòa vào thiên lý
Vương vấn mãi bên thềm
Bên ấy có êm đềm
Hay là đắng cay
Buốt giá tâm can lòng đau tan nát
Trách ai quá phũ phàng
Chúc em luôn như cuộc sống em từng mơ