Hoa phai dần sắc hương rồi
Mưa rơi phủ kín khung trời
Từ ngày biệt ly
Nơi bến xưa chẳng nghe tiếng cười
Tôi thương thầm ước bên người
Mà người thì muốn bên ai
Bạc phận hồng nhan
Thương tấm thân em gầy hao
Người giờ này đang ấm êm rồi
Mà nàng còn nhớ mong làm chi
Chẳng màn thân xác hao gầy
Vì người phụ ta tại sao phải nghĩ
Làm một người luôn phía sau nàng
Nhìn giọt lệ rớt trên bờ mi
Đâu muốn em phải muộn phiền
Quên đi em nhớ đến làm gì
Thương lắm cho cánh hoa tàn dần
Vì ai chẳng màng đến bản thân em
Lòng nhiều vết cắt
Vẫn không một lời thở than
Ngược xuôi mưa gió vì người
Giờ thì ai cũng đã đi rồi
Để lại phần em đớn đau khắp trời
Bao tháng năm qua mệt không em
Những tiếng thở dài lặng trong đêm buồn
Muộn phiền vây kín
Trách sao đời nhiều trái ngang
Phần em đâu xứng với đau thương
Mà sao cay đắng đến trăm đường
Tiếc cho mình, chỉ là đơn phương
Đứng phía sau
Nhìn em bước về bên ai
Để hôm nay muộn phiền
Em gánh hết ở trên vai
Giá như ngày trước
Tiếng yêu này không đơn phương
Thì chắc sẽ không để em
Phải khóc sau nhiều lần em sai
Nhưng em ơi còn buồn mà chi
Có được gì nữa đâu em
Sao cứ phải dằn xé
Thức đợi chờ nó thâu đêm
Khi em buồn nó không tiếc
Lệ em rơi nó không đau
Còn bản thân này lại thấy nhói
Dù biết chẳng là gì trong nhau
Người giờ này đang ấm êm rồi
Mà nàng còn nhớ mong làm chi
Chẳng màn thân xác hao gầy
Vì người phụ ta tại sao phải nghĩ
Làm một người luôn phía sau nàng
Nhìn giọt lệ rớt trên bờ mi
Đâu muốn em phải muộn phiền
Quên đi em nhớ đến làm gì
Thương lắm cho cánh hoa tàn dần
Vì ai chẳng màng đến bản thân em
Lòng nhiều vết cắt
Vẫn không một lời thở than
Ngược xuôi mưa gió vì người
Giờ thì ai cũng đã đi rồi
Để lại phần em đớn đau khắp trời
Bao tháng năm qua mệt không em
Những tiếng thở dài lặng trong đêm buồn
Muộn phiền vây kín
Trách sao đời nhiều trái ngang
Phần em đâu xứng với đau thương
Mà sao cay đắng đến trăm đường
Tiếc cho mình, chỉ là đơn phương
Ơi hò lòng buồn đứng trông về ai
Một người sang ngang
Người còn mang ưu phiền ngang trái
Trách mình, nặng tình chẳng quên tình xưa
Nhìn người mình thương
Đang thương nhớ ai xé lòng
Lặng thầm trong mưa
Nhưng con tim anh chẳng buồn
Vây mà lệ em rơi
Anh nơi đây chẳng nói cười
Nhìn họ làm em đau
Anh nơi đây cũng chẳng thấy khá hơn chút nào
Từng cầu cho em
Sẽ có ấm êm với người
Mà giờ này bên em
Đã chẳng nghe thấy tiếng cười
Lặng nhìn người anh thương
Nay ôm đớn đau vì ai
Bao tháng năm qua mệt không em
Những tiếng thở dài trong đêm
Muộn phiền vây kín
Tiếng yêu giờ nhiều trái ngang
Phần em đâu xứng với đau thương
Mà sao cay đắng đến trăm đường
Tiếc cho mình, chỉ là đơn phương