Có một anh chàng
Miền Tây trông rất bảnh
Chất phác quê mùa
Nhưng nào có thua ai
Đẹp trai phong nhã hơn người
Từ làng trên xóm dưới
Mọi người ai gặp cũng khen
Vốn thiệt tôi là con nhà nông chánh cống
Nói đến ruộng đồng
Tui nào có được thông
Được cái tui ga lăng hơn người
Nên mấy cô trong làng
Cứ gọi là chàng lãng tử miền Tây
Biệt danh lãng tử miền Tây
Nghe qua cũng thấy thiệt là hay hay
Biệt danh lãng tử thiệt oai
Đi đâu ai cũng đón, cũng đưa gọi mời
Nào ngờ lãng tử buồn thiu
Giờ này chưa có một người để yêu
Nhiều đêm lãng tử đăm chiêu
Chắc vì tui quá hào hoa đây mà
Nếu một mai này
Ai làm người yêu lãng tử
Tui sẽ xin thề không nhìn đến một ai
Giờ đây lãng tử chung tình
Ai buồn xin nhớ
Ghé miền Tây thăm mình
Nếu đã thương thì thương thương cho trót
Đừng để ai buồn
Mang sầu mối tương tư
Thương nhau giữ tiếng chung tình
Gừng cay muối mặn
Xin đừng phụ nhau
Gái xóm Đông con trai miền sông nước
Nổi tiếng miệt vườn
Anh Hai Lúa miền Tây
Dù cho sông cạn đá mòn
Dời non lấp bể
Cũng không phụ lòng
Đời nay lắm người đổi thay
Mấy ai chung tình
Tấm lòng bạc đen
Nhưng tình Hai Lúa miền Tây
Thương ai luôn giữ vẹn lòng thuỷ chung
Thương rồi em gái miền quê
Tình yêu anh Hai Lúa
Luôn sắt son vẹn lòng
Hai Lúa tui thương ai thương nhiều lắm
Dẫu duyên lỡ làng
Nhưng nào dám buồn ai
Trời cho Hai Lúa tui chung tình
Thương ai, thương chỉ, chỉ riêng một người
Trời cho Hai Lúa tui chung tình
Thương ai, thương chỉ một người mà thôi