Xin đừng nhắc gì
Tới Bruno, no, no, no
Xin đừng nhắc gì tới Bruno, nhưng
Trong ngày đám cưới tuyệt vời
Khi mọi thứ đều êm ái
Vì không mây mưa
Giông bão giăng trên trời
Bruno đi đến bên cạnh tôi
Đầy thương mến
Thôi lanh như anh
Câu chuyện có gì vui
Bruno kêu: Hôm nay sẽ mưa
Làm lòng tôi thêm lo âu sớm trưa
Trời kia chẳng còn trong xanh nữa
Xin đừng nhắc gì tới Bruno
No no no
Xin đừng nhắc gì tới Bruno
Hey, vì lâu nay tôi hay xem Bruno
Như âm thanh gây ưu phiền
Nên đôi khi bên tai tôi
Nghe trong tâm tư ông đôi câu chuyện
Vài ba lời buông lơi
Nghe như ai đánh rơi vài hạt cát
Nhiều năm gây hoang mang
Như tai ương ngay bên mình
Chẳng ai quan tâm hay yêu thương
Luôn luôn xem ông như vô hình
Một hai câu tiên tri
Khi nghe sẽ sống trong lo sợ mãi
Có biết đâu đúng sai
Kẻ lang thang trong hầm
Vác bao con chuột già
Bị kêu tên âm thầm
Thì coi như phần quà
Bạn chỉ biết đứng im
Để hắn bóp con tim
Xin đừng nhắc gì
Tới Bruno, no, no, no
Xin đừng nhắc gì tới Bruno
Hắn nói bé cá sắp lìa đời
Y như rằng, chết
Hắn kêu tôi sẽ có bụng bia
Giờ đây ai cũng thấy
Hắn nói tôi giờ đây
Tóc tôi sẽ biến mất
Và đúng thật như thế
Vì không thể thoát được
Nếu ta biết duyên số ta
Ông ta nói với tôi rằng
Rồi cuộc sống mình từng mơ
Sẽ tới sớm như mong chờ
Ông ta nhắc tôi phép màu
Rồi sẽ có đầy nụ gai
Và khiến tôi bất ngờ
Ông ta từng nhìn thấy tôi yêu một người
Yêu thiết tha nhưng không thành
Vì anh ta đã đính hôn
Từng lời ông nói năm nào
Hỡi em, hãy thôi gây rắc rối
Thêm đau đầu
Tôi đang nghe tiếng nói
Ừm, Bruno
Chẳng một ai biết ông cậu
Năm tháng ấy
Đã cất giấu hết những câu chuyện
Sự thật ở đâu
Giờ cậu nơi đâu Bruno
Không nhắc gì tới Bruno, no
Xin đừng nhắc gì tới Bruno