Ta lại nâng chén Quan Sơn
Nửa đêm ta cạn chung
Đêm quạnh hiu
Tuyết tan vào mây với gió
Trăm dặm xa cố nhân qua
Núi xanh nên đầu bạc
Khi còn trẻ
Múa ngân thương giữa rừng thu
Thiên nhai nơi vạn dặm xa
Trăng vàng cùng gió tuyết
Chiến thời triền miên
Tháng năm nhiều khói lửa
Khói thuốc bên trường thành kia
Bao đêm ngày chưa dứt
Cửu Hồng Mai
Trước những phong sương
Nhưng vẹn nguyên
Sương gió mù mịt
Oán ân sẵn trong lòng
Nghiên mực bên sách
Ta vội vàng nâng bút
Ngóng trông tà dương
Gió xuân cũng đang thổi
Nơi này Trường An
Khói lửa còn day dứt
Ta lại nâng chén Quan Sơn
Nửa đêm ta cạn chung
Đêm quạnh hiu
Tuyết tan vào mây với gió
Trăm dặm xa cố nhân qua
Núi xanh nên đầu bạc
Khi còn trẻ
Múa ngân thương giữa rừng thu
Ta trên lưng ngựa về kinh
Qua mươi phường nâng chén
Tối về mộng
Thấy mũ tân bên người lính trận
Trên nhân gian này ai không
Không đa tình vương vấn
Cuối cùng lại vướng oán ân
Thêm cô độc hơn
Duyên số trời ban
Xướng lên khúc ca sầu
Chân tình tâm ý
Mang tặng hồng nhan ấy
Núi cao rừng xanh có khi hóa tro tàn
Mong cùng tình nhân
An nhàn nhiều năm tháng
Ta lại nâng chén Quan Sơn
Nửa đêm ta cạn chung
Đêm quạnh hiu
Tuyết tan vào mây với gió
Trăm dặm xa cố nhân qua
Núi xanh nên đầu bạc
Khi còn trẻ
Múa ngân thương giữa rừng thu
Ta lại nâng chén Quan Sơn
Nửa đêm ta cạn chung
Đêm quạnh hiu
Tuyết tan vào mây với gió
Trăm dặm xa cố nhân qua
Núi xanh nên đầu bạc
Khi còn trẻ
Múa ngân thương giữa rừng thu