Tựa cánh bướm mềm
Tôi muốn sống một đời phiêu du
Không gò bó với chốn thực tại
Không phiền đến tâm tư một ai
Và đôi lúc
Muốn bỏ hết dừng lại nghỉ ngơi
Đến một nơi chẳng ai biết tới
Chỉ có tôi với mây trôi
Đẹp hơn không phải
Để xoá bản thân mình
Để trở thành một người khác
Chịu áp lực để được gì
Con người đâu có thể sống đời
Chẳng ai có thể
Nhìn thấy bản thân mình
Qua ánh mắt người khác
Bản sắc ta phải vẹn toàn
Đời dẫu đổi thay vô vàn
Có một người vô hình
Có một người vô hình ở trong tôi
Có một người vô hình
Có một người vô hình
Có một người vô hình ở trong tôi
Có một người vô hình
Dẫu lắm lúc
Giấu đi giọt nước mắt rơi
Để kết thúc
Những đau buồn chẳng thể vơi
Để nụ cười còn trên đôi môi
Dẫu cuộc đời này chẳng ưa tôi
Tôi vẫn nhớ
Những năm tháng ngây dại từng nghĩ suy
Để đến cuối lại thờ ơ
Khi đánh mất quá nhiều
Để ngập tràn trong những nuối tiếc
Chẳng ai có thể
Nhìn thấy bản thân mình
Qua ánh mắt người khác
Bản sắc ta phải vẹn toàn
Đời dẫu đổi thay vô vàn
Có một người vô hình
Có một người vô hình ở trong tôi
Có một người vô hình
Có một người vô hình
Có một người vô hình ở trong tôi
Có một người vô hình
Đừng tự hỏi
Tại vì sao những ngày qua vẫn thế
Mình cô đơn với mọi thứ quanh mình
Khi có thể
Tự mình vui với những nỗi buồn
Tự mình vui với thế giới này
Đừng chờ mong
Những niềm vui đến từ cơn mưa ngâu
Đừng lưu luyến
Những niềm đau khi đã qua rất lâu
Tự mình vui với những nỗi buồn
Tự mình vui với thế giới này