Có nắng ấm trên bờ vai rất hiền lành
Có màu thiên thanh trong mắt anh
Có tiếng hát rơi vào con tim lặng câm
Có người vẫn ba năm thương thầm
Bao lần muốn nói mãi chẳng thành
Lại gói ghém cất để dành
Sợ người ta hay
Rồi mai sau lại trốn tránh
Thôi đành giữ khoảng cách thật gần
Chỉ dám ước mơ một lần
Được làm bạn thân
Dù biết anh cũng chẳng cần
Ừ thì đơn phương
Là chờ đến hết thương
Biết trái tim chẳng cùng hướng
Nhưng tại sao cứ vấn vương
Tự nuôi những hi vọng
Tự buồn tự cảm thông
Đâu trông mong người quan tâm hay không
Như một chiếc lá
Yêu nhầm cơn gió rong chơi
Như hướng dương dành tuổi xuân
Chỉ để nhìn ngắm mặt trời
Dẫu biết người chỉ cảm động chút thôi
Chứ người không thương
Nhìn được gì qua đôi mắt
Của những kẻ si tình
Chỉ một người duy nhất
Trong thế giới của riêng mình
Ở ngoài tầm tay với
Thì buồn làm gì em hỡi
Chẳng kịp đợi em tới
Người đã vội có tình yêu mới
Bản thân ái tình
Nó vốn cũng đã là một trò ngu
Em khóc trong mưa
Còn người ta đi tìm chỗ trú
Em đau hay em tổn thương
Họ chỉ xem là chuyện lý thú
Đơn phương, vô phương
Chỉ có cách là chờ cho hết thương
Biết sẽ chẳng thể nào có phép màu
Mà vẫn yêu vẫn thương đến đau lòng
Thì đơn phương là chờ đến hết thương
Biết trái tim chẳng cùng hướng
Nhưng tại sao cứ vấn vương
Tự nuôi những hi vọng
Tự buồn tự cảm thông
Đâu trông mong người quan tâm hay không
Như một chiếc lá
Yêu nhầm cơn gió rong chơi
Như hướng dương dành tuổi xuân
Chỉ để nhìn ngắm mặt trời
Dẫu biết người chỉ cảm động chút thôi
Chứ người không thương