Thiệp hồng trao tay
Đôi ta hôm nay kết thúc thật rồi
Lạnh lùng quay lưng
Tiễn bước đưa em về nơi xa xôi
Nước mắt em rơi âm thầm
Mỗi bước anh đau nhói lòng
Đi ngang dòng sông
Ngày xưa đôi mình cùng nhau ngắm mưa
Hãy khóc đi em
Khóc cho nước mắt tuôn nhanh đi
Em ơi đừng buồn nữa
Đã lỡ duyên rồi
Dòng sông chia đôi ân tình thế thôi
Em về bên người mới
Còn anh đơn côi một mình ở vậy thôi
Nghe tiếng tiêu sầu ai hát bên cầu
Buồn lắm em ơi
Một dòng sông xanh một mái nhà tranh
Hai quả tim vàng còn đâu
Duyên số vô tình chia cách đôi mình
Đậm sâu bấy lâu
Bạc phận tận duyên tình ơi
Trời phũ phàng trái ngang
Ai nỡ qua cầu ai khóc thương sầu
Trời đông héo khô
Một dòng sông vắng một người may mắn
Hai ta nhói lòng
Duyên kiếp không thành
Thôi ta hãy đành mẹ cha kết duyên
Áo mặc qua đầu chẳng ngược được đâu
Em yêu ơi đừng khóc
Hai chúng ta yêu nhau
Không được kiếp này
Thì chúng ta hẹn lại kiếp sau
Một người đứng khóc
Nhìn một người đang lặng đau
Người ta muốn em làm vợ
Cha mẹ già muốn em làm dâu
Dù có trốn cùng nhau
Cũng không thể trốn được lâu
Vì bước đã qua cầu
Áo đã qua đầu
Ta có âu sầu
Cũng không thể ở cùng nhau
Thiệp hồng trao tay
Đôi ta hôm nay kết thúc thật rồi
Lạnh lùng quay lưng
Tiễn bước đưa em về nơi xa xôi
Nước mắt em rơi âm thầm
Mỗi bước anh đau nhói lòng
Đi ngang dòng sông
Ngày xưa đôi mình cùng nhau ngắm mưa
Hãy khóc đi em
Khóc cho nước mắt tuôn nhanh đi
Em ơi đừng buồn nữa
Đã lỡ duyên rồi
Dòng sông chia đôi ân tình thế thôi
Em về bên người mới
Còn anh đơn côi một mình ở vậy thôi
Nghe tiếng tiêu sầu ai hát bên cầu
Buồn lắm em ơi
Một dòng sông xanh một mái nhà tranh
Hai quả tim vàng còn đâu
Duyên số vô tình chia cách đôi mình
Đậm sâu bấy lâu
Bạc phận tận duyên tình ơi
Trời phũ phàng trái ngang
Ai nỡ qua cầu ai khóc thương sầu
Trời đông héo khô
Một dòng sông vắng một người may mắn
Hai ta nhói lòng
Duyên kiếp không thành
Thôi ta hãy đành mẹ cha kết duyên
Áo mặc qua đầu chẳng ngược được đâu
Nghe tiếng tiêu sầu ai hát bên cầu
Buồn lắm em ơi
Một dòng sông xanh một mái nhà tranh
Hai quả tim vàng còn đâu
Duyên số vô tình chia cách đôi mình
Đậm sâu bấy lâu
Bạc phận tận duyên tình ơi
Trời phũ phàng trái ngang
Ai nỡ qua cầu ai khóc thương sầu
Trời đông héo khô
Một dòng sông vắng một người may mắn
Hai ta nhói lòng
Duyên kiếp không thành
Thôi ta hãy đành mẹ cha kết duyên
Áo mặc qua đầu chẳng ngược được đâu