Khi thế nhân nghe chuyện tình dở dang
Chuyện Điệp và Lan
Lòng bùi ngùi thương
Cho cánh hoa sớm tàn
Mà đâu có mấy ai thương
Có mấy ai buồn
Hiểu cho kẻ bội tình
Tân hôn nào như mình mong muốn
Điệp phụ lòng Lan
Đâu vì phú quý giàu sang
Năm tháng nuôi bao mộng đẹp tình ta
Hẹn mùa thi qua
Đẹp lòng mẹ cha
Nên mối duyên sắc cầm
Ngờ đâu oan trái bể dâu
Gieo rắc thương sầu
Làm tan tác tình đầu
Lan ơi Điệp thôi đành bội ước
Bỏ mặc tình trôi
Bởi thói đời bạc tựa vôi
Nhành hoa chôn cùng xác bướm
Dưới sâu nấm mồ
Lan náu thân cửa thiền
Tội tình Điệp riêng mang
Bao trái ngang oán than làm sao nói
Tiếng chuông ngân từng hồi
Hỡi ơi Lan đâu rồi
Lan ơi dây đứt tiếng chuông tàn
Lệ sầu tuôn rơi
Thấu chăng lòng này người ơi
Lan khép mi buông mộng đẹp ngày thơ
Mộng đẹp là mơ
Tử biệt sinh ly
Day dứt chi cũng đành
Điệp xin trong kiếp mai sau
Sông bắc nhịp cầu
Ghi tiếp mối tình đầu
Xin ai khi yêu đừng để mất
Đừng để nước mắt
Ướt mi buồn người mình thương
Nhành hoa chôn cùng xác bướm
Dưới sâu nấm mồ
Lan náu thân cửa thiền
Tội tình Điệp riêng mang
Bao trái ngang oán than làm sao nói
Tiếng chuông ngân từng hồi
Hỡi ơi Lan đâu rồi
Lan ơi dây đứt tiếng chuông tàn
Lệ sầu tuôn rơi
Thấu chăng lòng này người ơi
Lan khép mi buông mộng đẹp ngày thơ
Mộng đẹp là mơ
Tử biệt sinh ly
Day dứt chi cũng đành
Điệp xin trong kiếp mai sau
Sông bắc nhịp cầu
Ghi tiếp mối tình đầu
Xin ai khi yêu đừng để mất
Đừng để nước mắt
Ướt mi buồn người mình thương
Xin ai khi yêu đừng để mất
Đừng để nước mắt
Ướt mi buồn người mình thương