Người anh yêu
Ngày mai khi những tia nắng
Len qua căn phòng vắng
Gọi em sau giấc ngủ say
Đôi bàn chân của anh đang bước
Đi đến một nơi nào xa lắm rồi
Chỉ để lại vài dòng chữ cuối
Viết trong niềm đau
Thật ra những điều em giấu anh đều thấu
Chỉ là bây giờ mới xảy ra
Bởi anh nhận ra
Tim mình không còn khoảng trống
Để em mang niềm đau vào thêm nữa rồi
Cố gắng thì cũng chỉ có thể
Đến đây thôi
Thật lòng anh xin lỗi
Khi không giữ nổi lời đã hứa với em
Mãi luôn cạnh bên em
Đến suốt cuộc đời
Cùng nhau sớt chia bao lo toan
Đan xen là những phiền muộn
Trong cuộc sống mong em hiểu cho
Chỉ cần hình dung đôi tay ai
Siết em chặt trong giây phút thôi
Cũng làm cuộc sống anh vô nghĩa rồi
Một tình yêu vốn dĩ không thể vui
Khi mà có ba người
Nên người ta đến anh phải đi thôi
Thật ra những điều em giấu anh đều thấu
Chỉ là bây giờ mới xảy ra
Bởi anh nhận ra
Tim mình không còn khoảng trống
Để em mang niềm đau vào thêm nữa rồi
Cố gắng thì cũng chỉ có thể
Đến đây thôi
Thật lòng anh xin lỗi
Khi không giữ nổi lời đã hứa với em
Mãi luôn cạnh bên em
Đến suốt cuộc đời
Cùng nhau sớt chia bao lo toan
Đan xen là những phiền muộn
Trong cuộc sống mong em hiểu cho
Chỉ cần hình dung đôi tay ai
Siết em chặt trong giây phút thôi
Cũng làm cuộc sống anh vô nghĩa rồi
Một tình yêu vốn dĩ không thể vui
Khi mà có ba người
Nên người ta đến anh phải đi thôi
Thật lòng anh xin lỗi
Khi không giữ nổi lời đã hứa với em
Mãi luôn cạnh bên em
Đến suốt cuộc đời
Cùng nhau sớt chia bao lo toan
Đan xen là những phiền muộn
Trong cuộc sống mong em hiểu cho
Chỉ cần hình dung đôi tay ai
Siết em chặt trong giây phút thôi
Cũng làm cuộc sống anh vô nghĩa rồi
Một tình yêu vốn dĩ không thể vui
Khi mà có ba người
Nên người ta đến anh phải đi thôi
Một tình yêu vốn dĩ không thể vui
Khi mà có ba người
Nên người ta đến
Anh, anh phải đi thôi