Chiều đang nắng tắt gió thu sầu
Mang nét ly biệt
Lầu cao trống không cay lệ môi mắt
Khói biếc Tây Lâu con sông
Chảy ôn nhu sóng gợn
Tiếng ai đàn thanh tao chốn gác son
Quạnh hiu đêm vắng khó nên lời
Ta uống chung trà
Làm sao lãng quên
Nhân tình xưa cũ
Nước biếc non sông ghi trong
Họa tâm tư rối bời
Nhớ thương này mong ai đó thu nhận
Bút nâng nào đâu phải ly biệt
Bút nâng vì ai đã quay đầu
Còn lại nỗi ưu tư
Dằn vặt tự chôn nơi lầu các
Ta dõi theo chàng chân trời xa
Dịu dàng năm xưa khó quên được
Nhưng khó nên lời
Ta đành chôn giấu trái tim
Quạnh hiu đêm vắng khó nên lời
Ta uống chung trà
Làm sao lãng quên
Nhân tình xưa cũ
Nước biếc non sông ghi trong
Họa tâm tư rối bời
Nhớ thương này mong ai đó thu nhận
Bút nâng nào đâu phải ly biệt
Bút nâng vì ai đã quay đầu
Còn lại nỗi ưu tư
Dằn vặt tự chôn nơi lầu các
Ta dõi theo chàng chân trời xa
Dịu dàng năm xưa khó quên được
Nhưng khó nên lời
Ta đành chôn giấu trái tim
Bút nâng nào đâu phải ly biệt
Bút nâng vì ai đã quay đầu
Còn lại nỗi ưu tư
Dằn vặt tự chôn nơi lầu các
Ta dõi theo chàng chân trời xa
Dịu dàng năm xưa khó quên được
Nhưng khó nên lời
Ta đành chôn giấu trái tim