Cô đơn nơi đất khách phương xa
Hằng mong nhớ chốn quê ta
Mẹ ơi ở chốn phương xa
Có hay nơi đây cuộc sống xa nhà
Bon chen nơi chốn quê người
Làm lụng cuộc sống mưu sinh
Ngoài kia sóng gió bao la
Nơi bình yên vẫn là quê nhà
Mẹ ơi ở phương xa
Ngân nga tiếng ru con
À ơi câu hát quê ta
Mẹ ơi nước mắt dâng trào
Nơi đây con nhớ quê nhà
Mẹ ơi con khóc thật rồi
Nhớ căn nhà tranh cùng hàng tre xanh
Cô đơn nơi đất khách quê người
Đôi chân này chẳng ai bước thay đâu
Tủi thân thì cũng chỉ một mình
Khi nhớ gia đình
Thì lại khóc một mình thôi
Nơi đây gánh vác bao nặng mang
Nhiều khi than trách với ai
Ở nơi xứ người
Mẹ ơi nước mắt lưng tròng
Nhớ lắm, nhớ những lời mẹ gửi gắm
Nhớ tuổi thơ cùng lũ bạn vui đùa
Cởi truồng ra sông tắm
Nhớ những lúc mò cua bắt ốc
Cùng món rau luộc với nước chấm
Nhớ tất cả ký ức tuổi thơ
Mà biết bao người như con lắm
Con xin lỗi
Con đã không nghe những lời mẹ dặn
Bon chen nơi chốn Sài thành
Đầy rẫy sóng gió và lận đận
Bước chân này vấp ngã
Không thể đổ lỗi cho số phận
Vì bước chân này chẳng ai bước thay
Con đường phía trước của mày đâu
Cô đơn nơi đất khách quê người
Đôi chân này chẳng ai bước thay đâu
Tủi thân thì cũng chỉ một mình
Khi nhớ gia đình
Thì lại khóc một mình thôi
Nơi đây gánh vác bao nặng mang
Nhiều khi than trách với ai
Ở nơi xứ người
Mẹ ơi nước mắt lưng tròng
Nỗi lòng của người tha phương
Cảm giác cô đơn nơi xứ người
Phận đời mưu sinh nơi xa xứ
Thì chẳng mấy ai không nhớ quê hương
Bằng tất cả yêu thương
Đành phải gói ghém ở nơi tha phương
Nghẹn ngào nhìn về nơi xứ người
Chốn quê nhà
Nơi nói lên được sự bình yên
Đất khách quê người
Nơi đầy rẫy chông gai là vô biên
Bước ra đời thì hãy dám chắc là
Mày có đủ lòng kiên
Vì chốn Sài thành họ xem tình nghĩa
Chỉ đặt phía sau cái đồng tiền
Khi gục ngã
Mày phải biết học cách đứng dậy
Vì cuộc sống này đừng nghĩ rằng
Họ sẽ đưa tay mà nắm lấy
Bạn thì ít nhưng bè thì nhiều
Những lúc cơ hàn sẽ nhận thấy
Vì cuộc sống này
Mày phải biết học cách mà nhận lấy
Mẹ ơi
Ở phương trời xa mong chờ
Dòng đời đẩy xô
Ở nơi tương lai mịt mờ
Nhiều khi than trách biết khóc với ai
Điều gì khiến cho ngày mai đợi chờ
Mẹ ơi
Ở nơi cô đơn đất khách quê người
Nhiều khi mệt mỏi
Nhưng phải cố gắng gượng cười
Chốn Sài thành
Biết khi nào vững đôi chân
Để có ngày trở về quê hương