Chìm vào đó nơi thân quen
Như bên em
Ta đan xen những rối ren
Dòng nước mắt trôi lem nhem
Sau vệt rèm
Ai chẳng thèm nhìn ngoái xem
Để rồi nắm đôi tay trầy xước
Băng qua mặt trời
Dịu dàng khóe mắt rung rinh
Hàng nước tuôn rơi để lòng chơi vơi
Viết lên đây hồi ức trôi qua đã từng
Gạn nhẹ nỗi nhớ miên man
Thả vào cơn gió thênh thang
Dù thân xác xơ như lá thu tàn
Lòng ta héo hon như lá thu vàng
Tâm hồn nhẹ nơi đây
Ta ru mình vào cơn say
Một lần tâm trí buông lơi dòng đời
Thức dậy vào nay mai
Tạm quên đi đau thương
Khi trong gương
Ta chỉ toàn những vết thương
Vội nhận ra không ai bên ta
Hôm qua chỉ còn kỉ niệm đã xa
Vài câu cuối
Vang trong khoảng không mệt nhoài
Đằng xa bàn chân ai
Cứ bước đến bên ai
Chẳng thà
Cả hai không dối chính lòng mình
Để đành quên đi bóng hình
Để rồi nắm đôi tay trầy xước
Băng qua mặt trời
Dịu dàng khóe mắt rung rinh
Giọt nước tuôn rơi để lòng chơi vơi
Viết lên đây hồi ức trôi qua đã từng
Gạn nhẹ nỗi nhớ miên man
Thả vào cơn gió thênh thang
Giấc mơ thôi ngừng viết
Nguôi hy vọng dài
Nồng nàn ân ái không phai
Rồi mỗi nơi mỗi người vào nay mai
Cánh hoa rơi
Mặc sắc hương phai nhạt nhòa
Chẳng đành tiếc nuối hoa rơi
Chìm vào sương khói êm trôi
Dù thân xác xơ như lá thu tàn
Lòng ta héo hon như lá thu vàng
Tâm hồn nhẹ nơi đây
Ta ru mình vào cơn say
Một lần tâm trí buông lơi dòng đời
Thức dậy vào nay mai thôi