Lâu lắm rồi
Anh đã quên cả cách cười
Và cũng quên
Cách nói những lời tha thiết
Quên cách giấu nỗi buồn
Quên cách mang niềm vui
Quên cách nhớ một người
Sau những tổn thương
Nhưng chỉ là
Anh đã luôn tự dối lòng mình
Chẳng thể quên
Khi thói quen là nỗi nhớ
Anh chỉ muốn để em
Sẽ thấy anh bình yên
Trên ngã rẽ cuộc đời
Mà không có em
Thời gian bên em che kín
Và ngập tràn tâm trí anh
Với ký ức qua đêm
Cùng anh thức dậy
Có lẽ nỗi cô đơn
Sẽ ôm anh thật lâu
Đến khi anh nhận ra em đã xa rồi
Phải chăng anh không cố gắng
Để mình thật mạnh mẽ hơn
Giữa lý trí con tim
Anh biết thế nào
Đã có lúc yếu mềm
Đã có lúc quên em
Quên cách yêu một người
Da diết như vậy
Nhưng chỉ là
Anh đã luôn tự dối lòng mình
Chẳng thể quên
Khi thói quen là nỗi nhớ
Anh chỉ muốn để em
Sẽ thấy anh bình yên
Trên ngã rẽ cuộc đời
Mà không có em
Thời gian bên em che kín
Và ngập tràn tâm trí anh
Với ký ức qua đêm
Cùng anh thức dậy
Có lẽ nỗi cô đơn
Sẽ ôm anh thật lâu
Đến khi anh nhận ra em đã xa rồi
Phải chăng anh không cố gắng
Để mình thật mạnh mẽ hơn
Giữa lý trí con tim
Anh biết thế nào
Đã có lúc yếu mềm
Đã có lúc quên em
Quên cách yêu một người
Da diết như vậy
Thời gian bên em che kín
Và ngập tràn tâm trí anh
Với ký ức qua đêm
Cùng anh thức dậy
Có lẽ nỗi cô đơn
Sẽ ôm anh thật lâu
Đến khi anh nhận ra em đã xa
Phải chăng anh không cố gắng
Để mình thật mạnh mẽ hơn
Giữa lý trí con tim
Anh biết thế nào
Đã có lúc yếu mềm
Đã có lúc quên em
Quên cách yêu một người
Da diết như vậy
Đã có lúc yếu mềm
Đã có lúc quên em
Quên cách yêu một người
Da diết như thế nào