Ván xưa giờ đã đem đi đóng thuyền
Chỉ còn người tận nhân nơi chốn xưa
Chẳng biết em đỗ bến kia như thế nào
Có được hạnh phúc như em mong đợi
Lặng nhìn xác pháo tiễn bước em vội đi
Quen nhau, rồi yêu nhau
Rồi xa cách đôi bờ
Con tim giờ đã đổi thay
Cùng hơi ấm tay, đôi mắt ơ thờ
Yêu thương ngày xưa đắp xây
Giờ đã vút bay, cũng đành tan vỡ
Khăn xưa chẳng còn nhớ ai
Chẳng còn vắt vai, thao thức đêm dài
Khi ôm một mình đắng cay
Rồi ta mới thấy, tóc đã màu phai
Trong màn đêm tối tăm
Màn đêm tối tăm
Nay cơn đau lặng thầm
Lặng nhìn xác pháo tiễn đưa em vội đi
Quen nhau, rồi yêu nhau
Rồi xa cách đôi bờ
Con tim giờ đã đổi thay
Cùng hơi ấm tay, đôi mắt ơ thờ
Yêu thương ngày xưa đắp xây
Giờ đã vút bay, cũng đành tan vỡ
Khăn xưa chẳng còn nhớ ai
Chẳng còn vắt vai, thao thức đêm dài
Khi ôm một mình đắng cay
Rồi ta mới thấy, tóc đã màu phai
Con tim giờ đã đổi thay
Cùng hơi ấm tay, đôi mắt ơ thờ
Yêu thương ngày xưa đắp xây
Giờ đã vút bay, cũng đành tan vỡ
Khăn xưa chẳng còn nhớ ai
Chẳng còn vắt vai, thao thức đêm dài
Khi ôm một mình đắng cay
Rồi ta mới thấy, tóc đã màu phai
Con tim giờ đã đổi thay
Cùng hơi ấm tay, đôi mắt ơ thờ
Yêu thương ngày xưa đắp xây
Giờ đã vút bay, cũng đành tan vỡ
Khăn xưa chẳng còn nhớ ai
Chẳng còn vắt vai, thao thức đêm dài
Khi ôm một mình đắng cay
Rồi ta mới thấy, tóc đã màu phai
Ván xưa giờ đã đem đi đóng thuyền
Có được hạnh phúc như em mong đợi