Xin lỗi cơn mơ vừa qua
Xin lỗi cơn đau vừa xa lạ
Xin lỗi nỗi vui còn vương lại
Nụ cười đôi khi đắng cay lòng này
Xin lỗi những đêm mùa đông
Thân nóng ấp trên bàn tay hiền lành
Xin lỗi quán quen phải cùng tôi
Tập quên một người
Có tình yêu vượt qua mùa đông
Gục chết sau đêm mùa xuân
Có người mang bình yên về nơi nào
Xa xôi chẳng bến bờ
Có người gieo vào nhau niềm tin
Tình ấm nóng không thể rời ra
Có người đi thật xa
Thật xa chẳng trở về
Người đi thật xa, đi thật xa
Đi thật xa về nơi nào
Người mang bình yên, mang bình yên
Mang bình yên về nơi nào
Người mang bình yên, mang bình yên
Rồi người mang theo bình yên
Về nơi nào xa vời chẳng còn bên bờ
Rồi người gieo thêm niềm tin
Về tháng ngày ấm nồng
Chẳng còn cách rời
Rồi người ra đi thật xa vời
Đi cùng mây trời chẳng ngày trở về
Rồi người ra đi thật xa vời
Nơi này tháng ngày chẳng còn tiếng cười
Xin lỗi cơn mơ ngày hôm qua
Xin lỗi cơn đau vừa xa lạ
Xin lỗi đắng cay ngày hôm qua
Trong đêm tối tôi không nhận ra là
Lời hát viết ra dành cho tôi
Đôi khi tôi muốn biết
Thiết tha từng đêm trôi
Chỉ còn riêng tôi
Vì giờ người đi về nơi xa xôi
Vì giờ người đi về nơi xa xôi
Vì giờ người đi về nơi xa xôi
Xin lỗi cơn mơ vừa qua
Xin lỗi cơn đau vừa xa lạ
Xin lỗi nỗi vui còn vương lại
Nụ cười đôi khi đắng cay lòng này
Lời hát viết ra vì tôi
Vì biết nói ra lệ rơi
Xin lỗi đáng ra phải vui
Thế mà