Mây đen kéo theo ưu sầu
Bồi hồi chẳng nói ra câu
Trên tay nắm lấy thiệp hồng
Mà như dao cứa trong lòng
Ngồi buồn nơi đây đâu có ai hay
Và nỗi nhớ cứ thế lớn thêm từng ngày
Nhấp chén đắng mà lòng quặn đau
Tim khô héo khóe mi lệ trào
Hồ Cầm bên tai nước mắt ướt vai
Đường nhân duyên giờ đây
Rẽ lối chia làm hai
Một ngày nào đó em sẽ nhận ra
Không có ai yêu em thật tâm
Chẳng qua họ chỉ đùa vui
Làm em lầm mơ là êm ấm
Bên trong lòng anh là cơn mưa
Ngoài tay ôm kí ức dư thừa
Một lần sau cuối
Để nước mắt rơi rồi quên hết
Anh không là Ngưu Lang
Em cũng không là Chức Nữ
Nhưng sao đôi mình vẫn phải chia cách
Duyên tình ngăn trở bị bức tử
Phận éo le, bạc mệnh
Hồng trần chẳng đáng để nương thân
Vì người mình thương cũng không thể giữ
Theo từng bước chân còn vương vấn
Ôm nỗi khổ không cam
Lòng mơ thành chuyện trăm năm
Trời cao có mắt cũng không thể thấu
Kết cục đã chết trong thâm tâm
Còn đâu đôi uyên ương về chốn bồng lai
Mộng hình dung dần mờ nhân ảnh
Chỉ còn lại cánh hồng phai
Bộc bạch cùng với trời
Thổ lộ với ánh trăng
Ai nguyện thề suốt đời
Dù có muôn ngàn vách ngăn
Hữu duyên có là phúc
Nhưng mà họa từ trong tâm
Vì dòng sông thì cũng có khúc
Lòng đổi dạ bặt vô âm
Tín vật mà ngày nào người gửi trao tôi
Giờ ngày vui chén rượu
Người cùng ai đó giao bôi
Thì cũng đành thôi
Chúc hai người thành đôi
Tình chàng và ý thiếp
Không bao giờ phai phôi
Mây đen kéo theo ưu sầu
Bồi hồi chẳng nói ra câu
Trên tay nắm lấy thiệp hồng
Mà như dao cứa trong lòng
Ngồi buồn nơi đây đâu có ai hay
Và nỗi nhớ cứ thế lớn thêm từng ngày
Nhấp chén đắng mà lòng quặn đau
Tim khô héo khóe mi lệ trào
Hồ Cầm bên tai nước mắt ướt vai
Đường nhân duyên giờ đây
Rẽ lối chia làm hai
Một ngày nào đó em sẽ nhận ra
Không có ai yêu em thật tâm
Chẳng qua họ chỉ đùa vui
Làm em lầm mơ là êm ấm
Bên trong lòng anh là cơn mưa
Ngoài tay ôm kí ức dư thừa
Một lần sau cuối
Để nước mắt rơi rồi quên hết
Mang theo ưu sầu
Đêm về lòng khắc khoải
Một lần đớn đau
Suốt cả đời còn nhắc mãi
Liệu lần gặp sau
Chúng ta có còn hỷ hoan
Hỏi thăm nhau mấy lời
Hay là ta vẫn sẽ chỉ ngang
Qua lối nhỏ
Nhưng mà không vào nhà em
Ta chối bỏ
Xem như lạ nhưng mà quen
Tấm chân tình này
Quả thật khó khăn trình bày
Đành ôm trọn lấy hết tâm tư
Và nuôi dưỡng nó nên hình hài
Đường về nhà hôm nay chợt sao xa quá
Chẳng còn em kế bên cô liêu mình ta
Cánh hoa rơi tựa như
Tình duyên trái ngang
Theo mây ngút ngàn
Đành gạt bỏ đi hết bóng hình
Quên hết chân tình
Từ xa tiếc thương ngoái nhìn
Nhìn em đi theo ai
Anh sẽ chúc em được bình yên