Anh chọn quai đẹp, gõ giày tặng em vậy thôi
như gõ tim mình, dã tràng xe cát mồ côi
anh đây nghề quay để nhà tăm tối
Yêu em lầu cao lắm tường ngăn lối
Thân đỉa đeo chân hạc anh thợ giày ơi
Anh gõ 3 lèo, lèo vải lèo khô lèo da
như gõ nỗi lòng mõi mòn tình lỡ tình xa
Mô tơ càng nghe dế mèn đêm vắng
yêu em càng thêm trút nhiều cay đang
ai hiểu cho thân phận anh thợ giày đây
Chuyện ngày xưa có ông vua trẻ
đi săn để nhờ nhặt chiếc hài
mà tìm được người trăm năm
chuyện ngày nay có anh thợ giày
Mô Đen đóng riêng chân nàng
nào ngờ em yêu chẳng màng
Quay kiệu cau bồ nhọc nhằn lựa ra từng bia
Anh gõ ân cần để được người thích người khen
nay đôi giày xong tám ngày chưa thấy
Em đang ở đâu chẳng về ngang lấy
ôm ngắm trong cô quạnh anh thợ giày ơi
Lời 2:Chuyện ngày xưa có ông vua trẻ
đi săn để nhờ nhặt chiếc hài
mà tìm được người trăm năm
chuyện ngày nay có anh thợ giày
Mô-đen đóng riêng chân nàng
nào ngờ em yêu chẳng màng
Quay kiệu cau bồ nhọc nhằn lựa ra từng bia
Anh gõ không ngừng, giày rồi trời cũng về khuya
Lo toan tặng em, bỗng nguồn tin đến
Em dang làm dâu xuống thuyền sang bến
Đám cưới sao mời anh thợ giày quen