Cơn mưa ngang qua, cơn... cơn mưa ngang qua
Cơn mưa ngang qua, cơn... cơn mưa ngang qua
Cơn mưa ngang qua, cơn... cơn mưa ngang qua
(Ngang qua... ngang qua... ngang qua)
Cơn... cơn mưa... cơn mưa ngang qua.
Cơn gió rít làm anh tê tái một mình anh mang (oh oh cuộc tình anh mang)
Chợt một niềm đau trong tim héo úa gạt bỏ ước mơ (oh oh oh oh)
Cố xóa hết màn đêm u tối làm nhòe đi trang giấy kia
Và buông lấp những giọt nước mắt ẩn trong trái tim (yeah ih yeah yeah)
Không gian mù mịt giờ bù với tâm hồn anh
Chẳng còn niềm vui và những điều hoài bão
Dù ngày tháng của cuộc đời sẽ dày xéo làm ngạt thở
Đốt bờ môi bàn tay của anh.
Bởi vì ai mà con người trong anh đã quá yếu đuối trước những đớn đau
Đừng rời xa em ơi vì anh không thể tự đứng lên.
[ĐK:]
Uh... Anh không tin vào điều đó (cơn mưa ngang qua)
Anh không thể sống thiếu (nụ cười em đâu)
Anh sẽ phải ra sao... nếu như bên anh không còn em (wow)
Cho anh lời nói đó (khi bình minh lên)
Sẽ đợi câu hát (mong chờ em thôi)
Hiện tại và quá khứ... chẳng còn lại gì đẹp đẽ hơn
Anh sẽ mãi chìm trong đau khổ....ahhh
Tùng Vương