Yêu một người nên nhớ một người
Những ngày vui đã qua đi rồi
Giữa đêm lạnh, từng cơn bão vẫn cuốn xoay trong hồn
Xa một người nên khóc một người
Dẫu ân ái đến nay không trọn
Mộng trăm năm sẽ cho ta những phút ngỡ ngàng thế thôi
Mộng rơi giữa thềm hoa
Mộng sao vẫn cay đắng xót xa
Rượu cay có mình ta
Uống cho cạn nỗi đau muôn đời
Mộng rơi giữa đời ta
Mộng như những cánh én thướt tha
Chiều nay có mình ta
Với cơn sầu
Yêu một người nên nhớ một người
Suối lệ rơi giữa đêm vô tận
Tiếc chi một vòng tay đã cách xa phương trời