LÀ CHÍNH EM
(NHẠC VÀ LỜI : TRUNG QUÂN)
Khi xưa bên nhau anh thật ngu ngơ
Nên hôm nay đây đành phải bơ vơ nhìn em ra đi chốn nào
Khi em kề bên mà sao con tim anh không nhận ra
Em đã yêu anh từ lúc gặp mặt!
Khi ta quen nhau con đường năm xưa
Như hôm nay đây trời đổ cơn mưa, lòng anh nghe sao giá lạnh!
Nghĩ suy về em mà sao con tim anh nghe nhói đau
Vì giờ đây anh mới nhận ra rằng anh đã yêu em người hỡi!
Hãy để thời gian xóa đi niềm đau
Dẫu biết tình yêu đã phai tàn mau
Mà lòng vẫn tin vẫn nuôi hi vọng một ngày ta sẽ có nhau!
Hãy nói rằng em vẫn luôn cần anh
Dù ngàn năm nữa chẳng thể phai nhòa
Vì trái tim của anh chỉ yêu một người là chính em mà thôi hỡi em ơi người có hay?