Ánh sáng khuất sau căn phòng
Một mình em
Lặng nhìn trong gương
Em không nhận ra
Những ngây thơ kia
Vì phải nghĩ quá nhiều
Hao gầy cùng từng đêm vắng
Thức trắng đợi chờ ..một vòng tay
Anh nhẹ ôm dịu dàng bên em lúc xưa
Và điều gì đã khiến cho... em ???
Và điều gì đã khiến cho anh thay đổi rồi ???
Từng cử chỉ lạnh nhạt từ nơi anh
Không quan tâm yêu thương em
Như anh vẫn nói
Những khoảng cách quá xa
Rất khó để níu lại
Và giờ em
Chỉ biết nuốt nước mắt lăn trên bờ môi
Đợi chờ đêm qua mau
Mong sao chỉ là
Những cơn mơ bất chợt
Anh đã nói mình sẽ không nhìn lại
Rằng mình sẽ không sợ hãi
Không thất bại
Những anh biết
Không có gì là mãi mãi
Một bài hát bên chiếc
Gạt tàn khói trắng và cây viết
Trang giấy trên chiếc bàn
Khi Màn đêm tàn
Cùng vô vàn nghĩ suy ...
Suy nghĩ về em
Khiến anh mộng mị
Khóe mi đã vô tình làm rơi
Những nỗi nhớ đầy vơi
Anh nén từng hơi thở và viết...
Lên những nuối tiếc
Lên những tháng ngày bên em da diết
Một tấm hình trên tay
Như đang bên em hay không gian kia
Đang xóa nhòa đêm nay ???
Chứng kiến những điều không may
Mà đâu biết đâu hay
Sự thật đó sẽ khó có thể đổi thay
Thật khó khăn biết mấy
Để chấp nhận thực tại này
Chỉ là do anh quá cố chấp
Cố gắng lấp đầy những khoảng trống
Bên những tàn hơi của sự sống
Sẽ mãi không bao giờ được lấp đầy
Những nỗi đau rình rập nơi tâm can
Anh vồ vập lấy sự yên bình
Như một cách giải thoát tạm thời
Để rồi từng lời ca cô độc
Từng điệu nhạc cô đơn
Một bài hát bằng cả tâm hồn
Dành cho em như một lời nguyện cầu
Mong ơn trên mang em quay về
Dù biết là không thể ...
Còn lại gì hay chỉ là những sự việc
Vượt quá giới hạn .... đổ bể
Dù cho ta không muốn thế
Và có lẽ em ra đi là một điều tất yếu
Trong cơn mưa chiều nay
Một mình anh ngồi nơi đây
Lặng nhìn những khoảng trắng nhòa
Như xóa tan vỡ òa
Lăn nhẹ nơi đôi gò má vì anh biết
Dẫu có chấp nhận
Anh cũng không thể trốn chạy được sự thật
Là tất cả tâm hồn đang nghĩ đến em
Dù cho hai ta đâu còn điều gì đâu em....
Và điều gì đã khiến cho... em ???
Và điều gì đã khiến cho anh thay đổi rồi ???
Từng cử chỉ lạnh nhạt từ nơi anh
Không quan tâm yêu thương em
Như anh vẫn nói
Những khoảng cách quá xa
Rất khó để níu lại
Và giờ em
Chỉ biết nuốt nước mắt lăn trên bờ môi
Đợi chờ đêm qua mau
Mong sao chỉ là
Những cơn mơ bất chợt
Anh có thể quên em đi sao?
Trót lưỡi đầu môi cũng chỉ là giả tạo ...
Đã có lúc tâm trí anh muốn vỡ tung
Trong cơn mê say chao đảo ...
Và những ước vọng anh nung nấu
Càng nhiều thì có với tới sao ??
Lạc lõng trong men cay
Anh trốn chạy những hòai bão ...
Những giấc mộng tuyệt vời
Những kế họach sắp tới ...
Đốt hết đi những dòng thư
Để nỗi buồn nhẹ vơi ...
Anh chắc rằng bài hát này
..Những gì anh viết..
Em sẽ hiểu hết đâu em ơi...
Vì đối với em
Nó không có quan trọng ...
Trong cuộc tình này
... Chỉ có một mình anh dệt vọng ...
Àh Ừ!
Thì là do hai ta gây dựng lên
Nhưng là do anh làm hỏng...
Và có lẽ anh đã quá ngây thơ
Mới chập chững bước vào cuộc sống ...
Nhưng không
... Anh đã ráng cố gắng hết sức,
Sau đêm nay anh sẽ xóa tên em đi
Trong tiềm thức ...
Em hãy quên anh đi
Như một giấc mơ không có thực ...
Dẫu cho rằng
Có một cái gì đó nhói đau
Nơi lòng ngực, ...
Cảm giác như một chân trên bờ
Một chân dưới vực, ...
Và xin emđừng ngờ vực,
...Anh sẽ không níu kéo nữa đâu, ...
Đời người... là một cuộc bể dâu,
...Anh chỉ nguyện ước em sống vui mai sau, ...
Anh cũng sẽ mãi tôn trọng tất cả
Những quyết định của em ...
And i just want to let you know
That i've been in love with you babie ...
Now and mãi mãi,
Nhưng...có lẽ,
Đã đến lúc chúng ta phải dừng lại ....
Và điều gì đã khiến cho anh thay đổi rồi ???
Từng cử chỉ lạnh nhạt từ nơi anh
Không quan tâm yêu thương em
Như anh vẫn nói
Những khoảng cách quá xa
Rất khó để níu lại
Và giờ em
Chỉ biết nuốt nước mắt lăn trên bờ môi
Đợi chờ đêm qua mau
Mong sao chỉ là
Những cơn mơ bất chợt
Anh chưa từng hiểu cảm giác nơi em
Cho đến những phút giây cuối cùng
Cũng vậy
Yên lặng có lẽ là tốt hơn hết
Cho lúc này
Có thể mất mát theo thời gian
Sẽ làm nguội lạnh tất cả
Ta đã sống cho những gì chân thật nhất
Thời gian qua
Để rồi gục ngã trước
Sự vô tình của ngờ vực
Có quá nhiều thay đổi cùng lúc
Nó đã khiến cho suy nghĩ về nhau
Trở thành những áp lực
Nghĩ cho cùng cũng chỉ làm tổn thương nhau
Lần đầu tiên em đi về một mình
Quay lưng và em bước đi không nhìn lại
Khi anh buông tay em em đã không sợ hãi
Vì em biết rằng em phải tập quen dần
Với những ngày còn lại
Với cảm giác không có anh bên em ...
Và đúng hay sai !!
Trong chuyện này ko thể trách ai
Chỉ vì niềm tin dành cho nhau quá nhiều
Để chỉ vì những lời đàm điếu
Và ta đã không sống cho nhau
Bằng trọn vẹn sẻ chia
Và thực sự mọi thứ chỉ tốt đẹp
Khi nó không tách lìa
Suy nghĩ trong anh ngày một khác
Những biểu hiện lạnh nhạt
Anh đã không còn cười nhiều
Khi bên em
Có quá nhiều câu khỏi
Em không muốn trả lời
Và kết thúc đâu ai mong đợi
Những khoảng cách ngày càng xa rời
Chỉ vì không ai có thể nói mà thôi
Chỉ vì mình đã dành cho nhau quá nhiều
Điều lớn lao
Mọi thứ quá hoàn hảo
Cho đến khi phải kết thúc
Khi anh buông tay em đã không ngã gục
Ướt lạnh trong mưa em đã không khóc
Bởi vì một sự thật
Là em sẽ phải đổi mặt với cuộc sống
Một mình trước mắt
Tập không nhớ tập quên tập yên lặng
Cho những mất mát
Ánh sáng khuất sau căn phòng
Một mình em
Lặng nhìn trong gương
Em không nhận ra
Những ngây thơ kia
Vì phải nghĩ quá nhiều
Hao gầy chiềm vào bao đêm vắng
Thức trắng đợi chờ ..một vòng tay
Giữ anh trong yêu thương
Nơi những yên bình
Và điều gì đã khiến cho anh thay đổi rồi ???
Từng hành động lạnh nhạt từ nơi anh
Mang tin yêu mong manh
Môi hôn không sao quên
Con tim như giá băng
Nuốt nước mắt không nên lời
Dù nhiều lần em tự hứa
I will be fine one will be fine my baby
Để cố gắng được cười với anh
Dù biết đó chỉ là
Thoáng giây trong giấc mơ đêm qua mà thôi