After the rain comes the sun
Nơi em đến là nơi mặt trời
Không bao giờ lặn
Em đến khi muối không còn mặn
Và anh nhận ra anh không phải là
Gió và người anh yêu
Cũng chẳng phải là mưa
Là khi anh nghĩ sẽ
Chẳng yêu ai lần nữa
Không muốn lại đau như 2 lần trước
Coi mình như 1 loài cỏ về đêm
Bao lần anh thức chính anh
Cũng chẳng thể đếm
Rượu cũng chẳng buồn cay
Còn anh chưa tỉnh đã lại muốn say
Và em như trăng, đêm buồn em
Nói với anh ngoài kia
Vẫn còn có nắng
Nhiều khi anh đã cho rằng
Anh chẳng còn gì để mất
Nhưng mất niềm tin
Đánh mất chính mình
Sống không mục đích như đã chết
Đôi chân trần chưa đi như đã mệt
Có lẽ đó là chữ duyên
Em đã đến bên anh
Để bầu trời nắng thêm xanh
Xoa dịu nỗi đau chưa lành
Em biết anh cần là nắng
Chứ không phải cơn mưa lạnh
Baby je t'aime
Những gì mà anh nói anh đã
Yêu rồi baby
Hãy tin ở anh đi con tim này
Cũng chẳng còn chi
Rầu rĩ một khi tình yêu đã là sự thật
Sẽ không có tình yêu nào đẹp
Bằng ánh nắng trừ khi
Nhật thực
Để rồi anh nhận thức
Sẽ không còn ai yêu em
Hơn anh đâu
Mặc cho cả thế giới kia dối gian
Nhưng mà trái tim này
Vẫn xanh màu
Chắp đôi bàn tay mà anh cầu
Mong sao tình yêu
Này không sóng gió
Và chắc sẽ không mưa
Sau cơn mưa thì trời lại sáng
Để đón ánh nắng
Và chiếc cầu vồng
Trong đó anh là số 7
Nằm trong màu hồng
Mang đến cho em niềm vui
Xua tan đi bao buồn tủi
Để quên đi hết những ngày đã qua
Quá khứ giờ đây xin hãy chôn vùi
Sống với hiện tại
Cùng tiến tới tương lai
Và liệu như vậy
Có thể nào là mãi mãi