Hà nội cái gì cũng rẻ chỉ có đắt nhất bạn bè thui
Hà nội cái gì cũng rẻ chỉ có đắt nhất tình người thôi
Hà Nội cái gì cũng buồn, buồn thương đến thế mùa thu ơi
HN cái gì cũng vui, rủ nhau ra phố bia hơi vỉa hè
HN mùa mưa bạn bè tuổi thơ lội dòng sông phố nô đùa
Hà nội mùa đông quán đê thơm nồng mùi ngô nướng xém.
HN là em vụng dại thầm kín một thời thiếu nữ u hoài
HN mẹ tôi vấn khăn nâu sồng , một đời áo cũ, thương con mắt đỏ thờ chồng
HN lúc nào cũng bụi, cả nhà ra ngắm hồ gươm xanh
HN tiết trời giá lạnh chỉ cho êm ái bàn tay anh
HN có lần khóc thầm, chạy lên thang gác bóng mẹ còn đâu
HN có gì rất đau, người ta yêu dấu đi không trở lại
HN Hồ Gươm bình rượu ngàn năm để lại bên phố nghiêng buồn
HN nghìn thu lối xưa xe ngựa đành lòng thương nhớ
HN đầu ô, một chiều đầy gió, một người không nỡ quay về
HN lòng tôi giấc mơ xa vời của người xa quê
......
Ai ơi! sống gửi, thác về