Ngày trước mỗi sáng khi bình minh ca vang, anh cùng em tay nắm tay bước chung trên con đường.
Hạnh phúc những lúc khi bờ môi em trao, anh ngỡ như có em bên thế gian trôi vô hình.
Lòng ngỡ sẽ mãi ta cùng đi bên nhau, ai ngờ đâu em đổi thay tiếng yêu xưa phai màu.
Vì chút cám dỗ danh lợi xô em xa, em bỏ tôi theo ai? Để tôi ôm kí ức.
Nhủ lòng quên mà sao vẫn nhớ em rất nhiều, nhớ ánh mắt của em, nhớ những lời em nói
Nhớ vòng tay ngày xưa ôm xiết anh từng ngày mà giờ vòng tay ấy cùng ai??
Đành lòng thôi vì em đã có ai bên đời, những kí ức ngày xưa cũng thôi đành quên hết.
Nếu ngày sau gặp nhau bước đi thôi đừng chào, vì tôi không muốn rơi lệ thêm...