Vì có Mặt Trời soi nên mây chiều thành ráng đỏ. Vì suối treo vách đá nên tôi là dòng thác trên cao
Vì thiếu cả trăng sao nên đêm dài cần ánh lửa. Vì tiếng chim quen quá nên tôi cần giọng hát của em.
Và tôi cũng cần lời mẹ ru. Lời mẹ ru con như tiếng ru của nước non
Lời mẹ ru con đêm ấy trăng sao không còn. Và mẹ ru con bên ánh lửa soi
Mẹ lại ru con đêm ấy nghe mặt đất rung. Mẹ lại ru con tiếng nói thiêng liêng vô cùng
Cả một đời cho không như lửa từ ánh mặt trời
Cả một đời cho không như lửa từ ánh mặt trời
Và tôi cũng cần Mặt Trời lên, để được đưa em qua những con đường phố quen
Để được đưa em qua những bến sông tấp nập. Và từng ngày tháng ấy đã có niềm vui
Mời gọi nhau đi qua những con đường phố quen. Mời gọi nhau đi qua những bến sông tấp nập.
Từng đoàn thuyền thong dong đi về cùng hướng Mặt Trời.
Và ngọn lửa trong tim cũng là hình bóng Mặt Trời.