Từ lâu mỗi khi buồn, lòng cứ muốn quay về với biển, lặng nghe trong mênh mong, lời em hát là khúc ru tình.
Sóng từng đợt sóng cứ mơn mang dạt dào bờ cát, cát từng đợt cát xóa tan đi dấu buồn dĩ vãng.
Đi tìm, đi tìm mầu biển xanh đâu mắt em xanh!, để chiều nay mãi lang thang hoài công dã tràng.
Biển vẫn là thế sóng cứ ru bờ, bờ vẫn cứ thế khát khao mong chờ.
Còn em mãi ra đi về nơi xa ấy.
Biển vấn có lúc sóng xô nơi nào, bờ vẫn cứ thế vẫn không dỗi hờn.
Nắng chiều phai cánh hải âu mờ xa cuối trời!