Dòng sông đó ai đã qua đôi lần vẫn nhớ,
nhớ mênh mông đời đục trong biết sông đa tình,
dòng sông ơi Hậu Giang ơi nước cạn rồi nước đầy.
Cần Thơ đó đang đứng bên sông Hậu soi bóng.
Núi sông ơi người Tây Đô xứng danh tên gọi.
Cần Thơ ơi, dòng sông ơi xưa đục thì nay trong,
Người Tây Đô vào cuối thế kỷ này
hạt giống mới gặp đất kia diệu kỳ
đang trổ bông thong dong trên đồng.
Người vui đất vui.
Mùa xuân sang lời hát ai rộn ràng
hạt lúa mới vừa chín trên đồng vàng,
sông Hậu ơi sông trôi chi vội
hãy lắng nghe lắng nghe từng tiếng đàn.
Về Cần Thơ cây trái như nhắc người xa xứ
nhớ quê hương thì về thăm những đêm trăng rằm.
Chợ trên sông, Tàu trên sông xuôi ngược về chốn này.
Cần Thơ đó đang đứng bên sông Hậu soi bóng,
ước mơ xa từ sông sâu bắt qua chiếc cầu.
Còn tương lai nằm trong tay những con người đầy sức mới.