Nhà tôi bên bến sông có chiếc cầu nhỏ cong cong. Hàng cau trong nắng trong lá trầu không. Chị tôi trông dễ thương bán rau chợ cầu Đông ới a... Chị tôi chưa có chồng.
Thời con gái lưng ong, có bao người hằng mong theo. Mẹ giục con gái yêu lấy chồng đi. Chị thương hai đứa em, với mẹ già buồn đau ới a... Chị chưa muốn lấy chồng.
Rồi mẹ tôi khuất xa, chúng tôi không còn thơ ngây. Chị lại lo các em chuyện chồng con. Ngày chia tay bến sông, thấy chị buồn mà thương ới a... Chị vẫn chưa lấy chồng.
Rồi một đêm sáng trăng, có một người đàn ông qua. Họ về xây chiếc cầu nối bờ sông. Gặp chị tôi dễ thương, mới đem lòng cầu hôn ới a... Chị cũng muốn lấy chồng.
Cầu xây xong đã lâu không thấy người về đưa dâu. Để chị tôi ngóng chờ mắt lệ nhòa. Hàng cây cau trái cau, bao lá trầu buồn rơi ới a... Chị vẫn chưa có chồng.
Nhiều năm xa cách xa, tôi trở về làng quê thăm. Nhìn hàng cau xác xơ, lá trầu khô. Mộ chị tôi bé xinh, đứng bên cầu lẻ loi ới a... Mộ người chưa có chồng.