Ngồi nhìn chiếc lá
Rụng rơi theo cội nguồn
Lá rơi... lá rơi...
Rồi khi anh đến
Dịu êm trong cuộc đời
Nhớ thêm... nhớ thêm...
Giờ đây sao trống vắng
Nhớ anh em buồn
Buồn? Vì ai?
Vì sao tôi bỗng thấy
Nỗi cô đơn trong lòng
Ai? Vì ai?
Những lúc gặp nhau
Anh đâu nào có biết
Có những hờn ghen nhỏ nhoi
Tiếc nuối làm chi
Yêu thương và dĩ vãng
Thà rằng anh nói tiếng chia tay
Thà đừng biết đến
Để em không buồn đau
Thà đừng biết đến làm chi
Từ lúc quen nhau
Chưa nói một lời nào
Tỏ tình ta mến nhau
Nhiều đêm ngắm sao
Mơ ước duyên mình bền lâu
Suốt đời tình thắm sâu
Nhớ thương đầy vơi
Mộng thấy ai mỉm cười
Làn môi xinh tuyệt vời
Để rồi buồn ơi
Ánh trăng soi còn đó
Và nghe hơi gió
Biết rằng mình vừa mơ
Khi yêu hồn như nở hoa
Xây mộng tuyệt vời
Nắm tương lai trong bàn tay
Một câu nói thôi
Đôi khi gặp nhau
Muốn khơi nhưng rồi lại thôi
Nói ra e lệ
Thoãng theo gió trôi
Hôm nay nhìn xe kết hoa
Xuôi ngược nẻo đường
Gửi thư trao cho người yêu
Vài câu luyến thương
Hân hoan hồn như nở hoa
Trông chờ hồi âm
Đắng cay trong lòng
Chỉ thấy thiệp hồng
Đã lâu lắm rồi
Không về thăm lại chốn xưa
Đã lâu lắm rồi
Không về đi qua cầu dừa
Cầu dừa trơn trợt lắm em ơi
Đi mà không khéo té như chơi
Môi son má hồng
Chân guốc cao gót
Làm sao qua cầu dừa
Em ở phố thị
Quen rồi xe cộ đón đưa
Em đã quên rồi
Quê mình có cây cầu dừa
Cầu dừa anh chạy trước em sau
Em cùng anh quấn quýt bên nhau
Cây me trước nhà cây khế sau ngõ
Trèo leo cùng cười
Thuở thiếu thời vui lắm ai ơi
Em lâu rồi đã bỏ cuộc chơi
Bỏ anh bơ vơ với cây cầu dừa
Cây cầu dừa sớm nắng chiều mưa
Em bước theo chồng
Khoe áo hồng bao kẻ đón đưa
Làm sao em nhớ đến cây cầu dừa
Nhớ giàn bông bí
Nhớ con ông bầu sớm trưa
Bây giờ em về
Xa lạ cả người lẫn quê
Bây giờ em về
Anh buồn qua bao kỉ niệm
Cầu dừa vẫn là lối đi chung
Em giờ chân bước thấy mông lung
Cây me trước nhà cây khế sau ngõ
Nhìn em sao lạ lùng
Bây giờ em về
Xa lạ cả người lẫn quê
Bây giờ em về
Anh buồn qua bao kỉ niệm
Cầu dừa vẫn là lối đi chung
Em giờ chân bước thấy mông lung
Cây me trước nhà cây khế sau ngõ
Nhìn em sao lạ lùng
Thuở thiếu thời vui lắm ai ơi
Em lâu rồi đã bỏ cuộc chơi
Bỏ anh bơ vơ với cây cầu dừa
Cây cầu dừa sớm nắng chiều mưa
Em bước theo chồng
Khoe áo hồng bao kẻ đón đưa
Làm sao em nhớ đến cây cầu dừa
Nhớ giàn bông bí
Nhớ con ông bầu sớm trưa
Bây giờ em về
Xa lạ cả người lẫn quê
Bây giờ em về
Anh buồn qua bao kỉ niệm
Cầu dừa vẫn là lối đi chung
Em giờ chân bước thấy mông lung
Cây me trước nhà cây khế sau ngõ
Nhìn em sao lạ lùng
Cầu dừa vẫn là lối đi chung
Em giờ chân bước thấy mông lung
Cây me trước nhà cây khế sau ngõ
Nhìn em sao lạ lùng