Có lẽ một ngày em không về nữa.
Về bên anh ta bước tiếp con đường.
Có lẽ một ngày em không về nữa.
Người ra đi nhưng nước mắt tuôn rơi.
Có lẽ cuộc đời không như mình nghĩ.
Về đi em ai cũng có gia đình.
Có lẽ tình mình mai sau sẽ có.
Một không gian nơi trái đất yên vui.
Giọt nước mắt cho cuộc tình đã rơi.
Vì trái tim đã không còn hai đứa.
Tình sẽ đau khi cơm áo gạo tiền.
Và trái ngang ta chẳng biết bao nhiêu.
Dù biết trước em về là khổ đau.
Tình chúng ta thôi anh đành xin lỗi.
Về với em anh còn nợ gia đình.
Bên gia đình bên nợ yêu em!