Tình xưa quá tuyệt vời
chót lỡ buông nơi nên
ta đã mất nhau đến trọn đời
đã mất em yêu, ai vui bên ta cũng bước
đi tiếp trên con đường đời
Từng năm tháng, miệt mài
những phút đơn côi
ai cho câu hát ru ngát mộng đời
kiếp sống tha phương môi ai như hoa phượng thắm
mong đến ta nhiều, vui sống
Ngày em bước sang ngang
đã đến thâm ta, em tôi khóc ướt trong phút chia xa
tình yêu chóng phôi pha
quá khứ say mê cung tơ âm vang ngày xưa, chưa dứt
Đàn yêu gảy ngang cung
tiếng hát em ngưng ta nghe
tiếng nức nở khúc tơ vương
hồn tê tái đau thương
bến nước sương buông, trăng khuya rọi bóng
sầu lắm thế ư.
Tình theo cát bụi mờ
tóc cũ, môi phai hai đứa
đôi nơi tay trắng mộng đời
sót cánh hoa rơi
chơi vơi vương theo mây gió
mây cuốn hoa trôi, về đâu
Ngồi đây đếm tuổi đời
mái tóc như vôi trăm năm
ta nỡ duyên kiếp ngậm ngùi
chốn cũ đêm nay, ta nghe dư âm câu hát
ru giấc xưa mãi, còn thương nhau