Lưng cây đòn gánh mòn trơn
Lời tre khô nhắc công ơn mẹ hiền
Đường dài mẹ gánh
Gánh hàng rong
Qua thời gian
Tiếng rao như khàn trong nắng
Bước chân lạnh giá trong mưa chiều
Nuôi các con học hành
Nhọc nhằn mẹ nào quản chi
Chỉ mong con thơ nên người
Bên hiên giảng đường chiều mưa
Con hồn nhiên vui đùa
Cùng chúng bạn
Bỗng bắt gặp dáng gầy quen quen
Vai oằn gánh nặng
Có phải hình ảnh mẹ tôi
Nơi thị thành xa lạ
Với cây đòn gánh tre
Đang trĩu nỗi lo thầm
Mồ hôi ướt đẫm lưng áo vá vai
Mẹ đang nép vào mái hiên
Tránh cơn mưa dầm
Có phải mẹ đang lo
Cơn bão miền Trung
Biết mái nhà tranh của mình
Có còn nguyên vẹn
Cây đòn gánh đang nghiến vai gầy
Mà mẹ nào biết nào hay
Thương con đi học xa
Mùa mưa này
Có đủ áo len mặc ấm
Cơn gió vô tình
Cứ thổi tạt qua hiên
Có giọt mưa nào rơi
Vào mắt con buốt giá
Rời lũy tre xanh tìm kế mưu sinh
Thay người chồng nay đau mai ốm
Mẹ gánh mơ ước lẫn gieo neo
Theo năm tháng đi về
Hành trang mang theo
Là cây đòn gánh tre
Trên vai áo đã sờn
Nơi góc phòng trọ đơn sơ
Mẹ không tròn giấc ngủ
Âm thầm đếm chút tiền
Gửi nhanh về quê
Phụ chồng lo chuyện đói no
Trời chưa kịp sáng
Mẹ đã tất tả lên đường
Với quang gánh nặng trên vai
Tiếng rao vẫn cứ ngân dài
Trong bao bộn bề vất vả
Tảo tần gióng đứt đòn cong
Vì ai vai lệch lưng còng con ơi
Nhớ năm đó miền Trung mình bão lớn
Cả nhà quây quần
Bên niêu cá kho gừng
Và lưng mấy bát cơm khoai
Nhường cơm cho con
Mẹ phụ với cha
Vót mấy cây đòn gánh dài
Giọng thật khẽ mẹ bảo ba
Hãy vót thêm cho con
Cây đòn gánh tre nhỏ xíu
Con tập gánh hàng rong
Rồi trượt chân té ngã
Mẹ âu yếm vuốt tóc con
Và cất giọng ru hời
Ầu ơ kẽo kẹt đòn gánh trên vai
Mẹ nuôi con khôn lớn nên người
Lũy tre đầu làng
Qua bao mùa mưa nắng
Thân tre bóng già
Trên lưng mẹ oằn cong
Đòn gánh tre theo mẹ
Cuối chợ đến ven sông
Ngày con trúng tuyển vào đại học
Mẹ mừng rơi nước mắt
Niềm vui chưa vơi thêm
Một nỗi lo trong cơn túng ngặt
Tất tả đòn gánh trên vai
Mẹ âm thầm xa biệt quê nghèo
Mẹ gánh trên vai
Tháng năm dài lam lũ
Thương con nhiều
Thao thức mãi canh thâu
Lo thang thuốc cho chồng
Vai áo mẹ sờn thêm
Cây đòn gánh oằn cong
Gánh hàng rong kẽo kẹt
Ôi dáng mẹ gầy
Gầy chân lê khắp phố
Mẹ có hay tim con bây giờ
Đang quặn thắt
Cây đòn gánh còng lưng mẹ
Cho đời con đứng thẳng
Cố gắng vươn lên giúp ích cho đời
Lưng cây đòn gánh mòn trơn
Lời tre khô nhắc công ơn mẹ hiền
Một đời gánh nắng và mưa
Mòn vai mà mẹ vẫn chưa yên lòng