Mình có ba nguời vừa đúng nét đôi mươi, những chiều mây lưng đồi, tầm mắt hướng xa xôi. Ngày sau một hai trong ba đứa không chung đường chắc nhớ nhau nhiều lắm!
Người lướt mây trời, vui kiếp sống không trung với một kẻ đi tìm vào sóng nước mênh mông. Còn riêng mình tôi vai ba lô vào khu chiến, nghe đường dài thêm...
Chia tay thế là đường ai nấy đi, cũng là màu xanh chiến y, thì gặp nhau thỏang như làn gió với nét viết trong thơ. Ðôi khi thấy buồn về thăm chốn xưa, đôi mắt đẹp mà cả ba đứa ưa. Xa em vài tháng mà giờ trăng tròn lắm, muốn hoài ghé thăm.
Mình có ba người mặc kiếp sống buông trôi, đứa này ở phương trời thì đứa khác ra khơi. Hợp xong lại tan trong giây lát xa không đành, thế mới thương đời lính!
Ðường phố khuya rồi, chênh chếch bóng trăng soi, uống cạn hết ly này ghi nhớ mãi đêm nay. Mình ba người tuy không gian chia làm muôn lối nhưng là một thôi...!
-----------
Mình 3 đứa hôm nay gặp nhau nâng ly cà phê, ngát mùi hương ngọt ngào chiều thu về gió lạnh điều hiu thấy tâm tư dạt dào thấy buồn buồn làm sao quán mơ xinh xinh lặng lẽ mưa tí tách bên hiên nghe như ngàn lời não nề, tay vàng, môi vàng lùa theo làng khói thuốc thơm, khói thơm bay lên trần cao lôi cuốn theo bao sầu thương.
Tôi xông pha trên phương đã nhiều thương quê phận nghèo nguyện đem chí nguyện tranh đấu, tôi lênh đênh trên phơi từng giờ ngăn quân giặc thù chỉ mong là gió quê hương, tôi hiên ngang bay trên bầu trời say sưa miệt mài, đường mây gió là muôn lối mình cùng là người trai sông núi gặp thời binh khói tranh đấu là niềm vui.
Đời như cánh chim bay từng phương chia tay rồi đây mỗi người đi 1 đường, chuyện tâm tình thôi đành dở giang xếp tay nhau 1 lần kết chặt tình bạn thân chút nhau nâng ly lần cuối cầu mong cho bọn mình tuy xa mà tình chẳng rời quên buồn quên sầu tình vui mà sống nhớ nhau mỗi năm thu sang về đây 3 đứa nghe mưa chiều buồn.