Tôi như người ru mộng sống cuộc đời bềnh bồng ngó quanh đời quạnh hiu,buồn rơi theo năm tháng chết trên lưng tháng ngày.
Tôi như loài cỏ dại, tôi như loài cỏ dại suốt một đời chênh vênh, suốt một đời buồn tênh.
Em có thương thì xin chút hiền ngoan thật lòng vì cõi đời này là những đam mê là những chia ly là những đớn đau lẻ loi.
Nên vẫn hoài còng đi se cát, biển nhớ mênh mông tình vẫn hư không... đời đời
Tôi như giòng sông cạn cuốn quanh đời mệt nhoài cuốn theo giòng nghiệt ngã, buồn rơi theo năm tháng úa trên lưng tháng ngày
Tôi mang hồn cỏ dại ngu ngơ tự hỏi lòng bỗng một ngày thiên thu, bỗng một đời phù du..