Vội vàng chi em hỡi?
Mới hôm qua môi thơm còn say, ngất ngây vòng tay đam mê một trời.
Mà giờ đây đã xa, lời tình thơm hương tóc chưa phai.
Người tình ơi ! Sao nỡ bước đi âm thầm?
Này người yêu em hỡi!
Vết son môi trên vai vẫn đây, gối chăn còn thơm hương da nồng say.
Chiều về căn gác quen còn tràn dâng hơi ấm ân tình.
Người tình ơi ! Sao em đành lãng quên?
Nhớ những tháng ngày chung bóng, môi trên môi ngọt tình yêu. Ta bên nhau từng chiều vui quên đường về.
Nhớ những quán cà phê vắng, lâng lâng say nhạc tình yêu, không gian như chợt ngừng trôi quanh chúng ta.
Này người yêu em hỡi !
Nhớ hay quên câu ca ngày xưa, với bao chiều mưa, khi ta mặn nồng?
Một mình anh chốn đây, từng chiều rơi lê bước âm thầm.
Người tình ơi !!!! Sao em đành vội quên?