Những chiều không có em, ngõ hồn sao hoang vắng.
Ôi! dừng chân đây, đường phố cũ,
Ngồi nhớ tới nhớ tới, dáng người em thơ
Cùng bước dưới trời mưa lòng trao chuyện lòng.
Những chiều không có em, lá vàng tan tác bay,
Thường lang thang về lối cũ,
Tìm dư hương ngày xưa vào hồn,
Mà nuối tiếc nhớ mãị
Những chiều, những chiều
Tôi với em tay trong taỵ
Ôi, thành đô ơi!
Thời gian như chiếc bóng,
Người đi không thấy về bến mộng.
Ôi! chiều nay chiều nay sao nhớ quá.
Giấc mơ tình yêu chưa trọn.
Những chiều không có em, phố buồn nằm im bóng.
Ai chờ ai đây, mà bâng khuâng nhặt lấy chiếc lá úa,
Tiếc thời xuân xanh tựa chiếc lá vàng kia
Khi mùa thu gọi hồn.
Những chiều mây trắng bay,
Những chiều không có anh,
Người yêu ơi còn thấy nhớ gì hay không?
Từ đây một người đành sống kiếp cô đơn âm thầm,
Âm thầm như những đêm không trăng sao