Người mà tôi
Yêu nhất đời
Người mà tôi
Hằng mơ đến rồi
Là mẹ tôi
Người đã khuất
Xa tôi rồi
Suốt cả đời
Người hay dắt
Tôi đi qua làng
Và âu yếm
Quàng cho chiếc khăn màu nắng hồng
Màu khăn ấy
Làm tôi nhớ đến khi xưa còn ngây thơ
Dù xa cách xa nhưng muôn đời
Lòng tôi vẫn
Còn thương nhớ
Sao hình dáng người
Màu khăn ấy
Làm tôi nhớ
Đến khi xưa còn ngây thơ
Người mẹ hiền yêu dấu
Mẹ đã trao về ta
Thật bao âu yếm
Trong những năm vừa qua
Mẹ hiền có biết
Khi lớn khôn ra đời
Con sẽ nhớ hoài bóng dáng người
Người mẹ hiền yêu ơi
Lúc sáng hay về đêm
Lòng nguyện luôn luôn
Săn sóc mẹ bình yên
Và con sẽ đến
Vào bất cứ lúc nào
Khi có ai làm mẹ nghẹn ngào
Và con xin hứa
Nếu lỡ mẹ rơi lệ
Con sẽ ôm mẹ thật sát trong lòng
Chẳng tình thương nao to lớn hơn cho bằng
Tình thương yêu con đã trao cho mẹ
Người mẹ hiền yêu hỡi
Những lúc mẹ cười vui
Là mặt trời trên tóc
Mưa bão không còn rơi
Mẹ hiền có biết
Khi lớn khôn ra đời
Con sẽ nhớ hoài bóng dáng người
Mẹ mẹ ơi hôm nay trời buồn
Nhớ tới năm xưa có mẹ trong đời
Không muộn phiền tháng năm dịu hiền
Con vui cuộc đời ngây thơ
Mẹ mẹ ơi bao năm lạc loài
Nước mắt con rơi héo hon tơi bời
Xa rời mẹ ấm êm ngày nào
Tim con nghẹn ngào mẹ ơi
Mẹ mẹ ơi đêm nay nguyện cầu
Ánh sáng trên cao sáng soi cho mẹ
Cho dù mẹ đã xa đời này
Muôn năm mẹ hiền bên con