Hôm qua chúng ta, không còn yêu nên cách xa. Anh và em mỗi đứa đi mỗi con đường. Lòng anh mang vết thương, đến nay vẫn chưa lành. Cố quên em để đời anh bình yên. Hôm nay cớ sao em về đây khi trái tim anh dần quên những tiếng yêu những câu thề. Giờ em xin lỗi anh, rớt rơi những giọt lệ nên lòng anh chấp nhận em quay về. Ngỡ như mình lại ngập tràn những giấc mơ ta từng mơ. Và cứ ngỡ sẽ thôi không buồn nữa. Nào đâu biết trái tim em chẳng đổi thay theo tháng ngày. Em lại đi, thêm một lần đớn đau.
Đã tan rồi một cuộc tình đã mất em nhưng nào tin, lòng có nỗi những cơn đau hằng sâu. Vì sao xát muối lên vết thương, một vết thương chẳng lành. Để giờ anh, mất cảm giác đau buồn.