Đàn theo ta đi
Qua con suối con khe,
Qua nương rẫy qua bao nhiêu rừng.
Đàn theo ta đi đánh Mỹ
Đêm ngày giữa rừng
Xanh dậy muôn câu ca.
Ta đi trong nắng cháy,
Ta đi trong mưa rừng
Đàn vẫn bên mình.
Khi sao thưa trên núi,
Khi con nai kêu mồi
Mà vẫn trên đường.
Dù bom đạn lấp đường lấp lối,
Ra chiến trường ta vượt thác nghềnh,
Đàn vẫn bên ta
Tải gạo nuôi quân.
Trong gian khó đàn với
Ta hát tính tang tình,
Gọi ánh trăng lên
Dập dìu bên suối.
Đàn ơi giữa rừng núi Vân Kiều,
Nắng sớm mưa chiều
Vẫn cùng ta xây chiến thắng.
Người đi qua đây bên
Con suối con khe,
Mà có biết quê hương Vân Kiều.
Diệt quân xâm lăng
Khắp núi khắp sông.
Gío rừng xanh nổi lên nơi nơi.
Con chông tre ta cắm
Vây xung quanh buôn
Làng đạn súng sẵn sàng.
Quân xâm lắng Mỹ tới.
Quê hương đây sẽ thành
Mồ chôn quân thù.
Người Vân Kiều tấm lòng trong trắng.
Như cánh hoa xinh đẹp giữa rừng.
Bão tố cây rung
Mà lòng không lay.
Trong gian khó vẫn vươn
Lên như khóm măng rừng,
Giữa đất buôn làng
Giữ bầu trời xanh.
Người ơi đây mãnh đất anh hùng,
Vang tiếng Ta Lư giữa
Rừng xanh bao la.
Đàn theo ta đi qua
Con suối con khe,
Qua nương rẫy qua bao nhiêu rừng.
Đàn theo ta đi đánh
Mỹ đêm ngày,
Giữa rừng xanh dậy muôn câu ca.
Ai say sưa diệt Mỹ,
Ai ra đi diệt
Ngụy ở đất quê này.
Khi đi qua có nhớ,
Đây quê hương Vân Kiều
Rộn vang tiếng đàn.
Tình tính tình em dồn chân bước.
Ra chiến trường xuôi ngược khắp rừng.
Đạn súng trên vai
Vượt ngàn em đi.
Trong gian khó nào xá chi
Quyết bước trên đường
Giải phóng quê hương
Đổ về tiền tuyến.
Đàn ơi, theo mỗi bước chân
Ta dệt tình quê hương.