Mỗi mùa hè về thiếu bóng người mình yêu
Mỗi mùa hè lại thấy nhớ thương em nhiều
Người em gái có giọng hát như một dòng suối
Tình đắm đuối bên cuộc đời tôi biết thuở nào nguôi
Mười mấy năm qua tình vẫn không già.
Có một người ngồi ngắm cánh phượng đỏ thắm
Có một người lặng lẽ sống trong âm thầm
Thời gian hỡi có hàn gắn những ngày biệt ly
Nụ hôn ấm bên tình si tiếc mà làm chi
Người đã ra đi còn nói năng gì.
[ĐK:]
Những buổi chiều nhạt nắng
Tiếng ve rền sầu lắng
Như nức nở bài hát nỉ non buồn
Ngày tháng đong đưa buồn nhớ xa xưa
Biết ai tâm sự ngoài ta với mình.
Mỗi mùa hè rồi qua xác phượng tả tơi
Mỗi mùa hè gọi nhớ giấc mơ trong đời
Ngày xưa đó kỷ niệm đó vô vàn tình thương
Dù ngăn cách bên bờ đại dương mỗi người một phương
Còn giữ trong tim giọt nước mắt buồn.