Hỡi người yêu nhỏ, từ miền đông đó khi nghe xuân sang có nhớ không em.
Trên đường thênh thang lần đầu bên nhau anh lo mênh mang lo phút ly tan.
Giữa ngày vui mới, cuộc tình phơi phới anh nghe như đã chôn chặt bước chân người xa.
Hố sâu thời gian, thời gian đắng cay sẽ đưa tình ta về trong phũ phàng.
Anh yêu ngày qua anh nhớ tình ta,
Trong bơ vơ anh mơ thêm một lần dang dở.
Em biết không em tình duyên nát tan đã đem hồn anh vùi trong nắng tàn.
Những gì chưa nói, dù lời trăn trối anh xin mang theo muôn kiếp trong tim.
Em là vì sao, vì sao trên cao muôn hoa đua nhau mong chút tơ duyên.
Biết tình không lối, thà tìm thương đau xa nhau để trách âm thầm ngỡ ngàng về sau.
Giấc mơ đẹp qua tình trong xót xa anh mong nghìn sau tình không xoá nhoà.