Ba quân ơi nghe chăng tiếng trống
Tiếng trống xăm lăng tiếng trống loạn cuồng
Tiếng trống thê lương Thăng Long sắp mất
Uy danh sắp tàn, đời ta nát tan
Nhưng không
Hoàng Diệu này sẽ dẹp tan
Hồi trống loạn của Pháp quân
Để cố thủ Thăng Long Thành
Tất cả hãy nghe ta
Mà giữ vững ngọn cờ vàng
Là viên tổng đốc nhà Nam anh dũng
Ta thề một lòng sống chết với ba quân
Đây là thành quách thân yêu
Từng bảo bọc uy danh Hoàng Diệu
Thì có lẽ đâu giờ này
Ta lại để xoá tên mình trên trang Việt Sử
Kìa tại sao ba quân lại thờ thẫn
Nhìn ta với đôi mắt dường như chán nản
Hay là ba quân thầm bảo rằng
Ta rung sợ muốn quy hàng
Về việc ta vừa sai
Tôn Thất Bá xuống mặt thành
Không đó là ta muốn kéo dài trận chiến
Để sẳn sàng chỉnh đốn quân binh
Vậy ba quân hãy gom sẵn oán hờn
Lên đầu gươm ngọn giáo
Với tất cả niềm tin
Nếu mà thành quách đổ tan
Hãy bươi gạch vụng mà tìm xác ta
Trống lại đỗ liên hồi ngạo nghễ
Thế là địch quân đã xiết chặt vòng vây
Ba quân ơi
Trời đất đang lần lần thu hẹp lại
Để chốt căm thù vào một vách thành cao
Và máu lửa sẽ đến đây
Để gieo thêm thảm hoạ
Vậy ta phải làm sao
Đem máu lửa dẹp tan máu lửa
Rồi vẽ tên mình lên mặt đất quê hương
Tim người đựng mấy nguồn thương
Trần gian có mấy con đường nhục vinh
Hãy tìm cái chết hùng anh
Dù tan xương thịt uy danh để đời
Trời ơi súng nổ đạn bay
Lữa tràn như bảo loạn
Đang mang tai ương thảm trạng
Đến đây rồi
Cửa thành Nam bị tan vỡ lần hồi
Mà quân sĩ thây từng thây gục ngã
Tiếng reo hò thay thế tiếng rên la
Ôi ta muốn gào lên
Thét lên cho tường thành đổ nát
Để vùi chôn thi thể ba quân
Cho thịt xương kia khỏi bị gót xăm lăng
Nó chà đạp dầy bùa
Thôi ba quân ơi
Sức giặc mạnh như mưa
Cuồn thác lũ
Ta không thể nào giữ nổi thanh trì
Vậy ta hạ lệnh giải binh
Cho tất cả bôn đào
Hãy quăn hết giáo gươm
Hãy theo lối riêng mà tìm
Sanh lộ đi mau đi
Đừng chần chờ đừng do dự
Đừng đổ lệ khóc thương ta
Hãy tìm tâu lại đức Vua
Rằng ta Hoàng diệu không về nữa đâu
Thăng Long đã mất từ lâu
Thây thi nầy cũng vùi sâu đáy mồ
Ôi ta không thể cầm ngăn nước mắt
Khi nhìn theo đám quân sĩ thân yêu
Đang âm thầm lẫn trốn
Với những đôi mắt buồn đẫm lệ chia ly
Ta biết họ thương ta
Như thương một người anh ruột thịt
Nên không đành rời bỏ lúc nguy nan
Nhưng ba quân ơi
Giờ đây không còn con đường nào
Khác hơn là phải ra đi
Để bảo toàn lực lượng
Gom tàn quân chờ đợi một thời cơ
Để chiếm lại Thăng Long Thành
Còn viên tổng đốc nhà Nam
Thành tan thì xác cũng tan theo thành
Khi nghe nhịp trống trường đình
Mơ hồi trống loạn mà tìm tên ta.