Đến bao giờ,ta thôi mơ.Đến bao giờ,tình xưa lãng quên.Em yêu ta,sao đành phũ phàng.Ta yêu em,nhưng giờ lỡ làng.
Đã bao lần,trong cơn say,đã bao lần chờ em có hay. Như con sông,khô cạn chờ mưa,như mây trôi lửng lờ về đâu...
Cuộc đời là những phút ấm áp thoáng qua mà thôi,và người cũng thế cũng chỉ đến thoáng qua rồi đi.Với ta chỉ thấy mắt nhức nhói,tiếc nuối thì cũng đã xa xôi,hỡi người
Một mình lặng bước với nỗi nhớ mãi theo thời gian.Giựt mình chỉ thấy giữa bóng tối giấc mơ vội tan.Đã bao lần ta chỉ muốn khóc,khóc cho thỏa đi bao nỗi đau trong lòng...cứ mãi âu sầu