Ta thích khóc, lớn tiếng mà khóc
Có ngươi ở bên ta mới dám thoải mái khóc
Xem kịch cảm động
Nghe tình ca ta cũng khóc
Ta thích khóc, lén lút mà khóc
Ngươi rõ ràng biết, mà vẫn tổn thương ta quá nhiều
Chỉ mấy lời nói
Nước mắt ta đã không ngừng lại được
Lúc người nói lời chia ta
Có lẽ đã sớm nghĩ thông suốt
Để lại ta trốn ở một góc
Còn không kịp khóc, chỉ có thể ngây ngốc tại đó
Ta là con ma thích khóc
Ta phải khóc cho vơi hết nỗi mong nhớ người
Nhìn khuôn mặt vô hồn trong gương
Thế là càng khóc càng hối hận
Ta là con ma thích khóc
Ta phải khóc cho hết lưu luyến với người
Ta cũng biết mình như thế này là không đúng
Thế nhưng càng khóc càng thật....
Vì ai?
Ta không khóc, ta không dám khóc
Khóc chỉ làm cho hiện thực trở nên mơ hồ
Hiện thực mơ hồ
Kí ức lại càng rõ ràng hơn
Lúc người nói lời chia ta
Có lẽ đã sớm nghĩ thông suốt
Để lại ta trốn ở một góc
Còn không kịp khóc, chỉ có thể ngây ngốc tại đó
Ta là con ma thích khóc
Ta phải khóc cho vơi hết nỗi mong nhớ người
Nhìn khuôn mặt vô hồn trong gương
Thế là càng khóc càng hối hận
Ta là con ma thích khóc
Ta phải khóc cho hết lưu luyến với người
Ta cũng biết mình như thế này là không đúng
Thế nhưng càng khóc càng thật....
Đáng thương