Sỏi đá vẫn nhớ dấu chân người đã xa
Đường vắng phố cũ tháng năm nào thiết tha
Em giờ đây đã xa nơi phương trời lạnh giá ,
ôm nỗi cô đơn buồn bã.
Nhịp chân bâng khuâng gót đã mòn lối đi
Hạnh phúc mãi mãi vẫn như dòng nước trôi
Cho dù ai cố quên bao ân tình thuở ấy
Tôi vãn chờ mong bóng người.
Lệ rơi trên xác lá úa nhạt nhòa ướt mi
Quạnh hiu đêm tối trống vắng lạc loài đắng cay
Buồn thương cho thân tôi bơ vơ ,rã rời niềm nhung nhớ.
Người yêu nhung nhớ dĩ vãng cuộc tình lỡ làng
Tình yêu ơi mãi tiếc nuối, kỷ niệm xưa còn đâu nữa
Khóc cho vơi ngàn đắng cay vẫn mong em về chốn đây
Một mình tôi ôm giá băng theo tháng ngày