Nhìn về nơi nào buồn ngóng trông người
Người ở phương xa nào hay biết tới
Phải làm sao đây để quên được người
Trong mùa đông không thấy tim lạnh câm
Vậy là ta đã rời xa thật rồi
Để lại trong anh ngàn muôn nỗi nhớ
Và mùa đông xưa giờ đã xa rồi
Không còn giây phút ấm êm ngày xưa
Từng phong thư anh đã viết tặng người
Là từng trang giấy
Trong tiểu thuyết mùa đông
Rồi mùa đông đến anh lại viết cho người
Nhưng mà nay em đã quên tình xưa anh trao
Tình bao năm giờ tan mau còn riêng anh
Ngồi đây với những ân tình xưa kia
Dần phai mau
Về nơi đâu còn hay nhớ chăng tình tôi
Nhìn về nơi nào buồn ngóng trông người
Người ở phương xa nào hay biết tới
Phải làm sao đây để quên được người
Trong mùa đông không thấy tim lạnh câm
Vậy là ta đã rời xa thật rồi
Để lại trong anh ngàn muôn nỗi nhớ
Và mùa đông xưa giờ đã xa rồi
Không còn giây phút ấm êm ngày xưa
Từng phong thư anh đã viết tặng người
Là từng trang giấy
Trong tiểu thuyết mùa đông
Rồi mùa đông đến anh lại viết cho người
Nhưng mà nay em đã quên tình xưa anh trao
Tình bao năm giờ tan mau còn riêng anh
Ngồi đây với những ân tình xưa kia
Dần phai mau
Về nơi đâu còn hay nhớ chăng tình tôi
Tình bao năm giờ tan mau còn riêng anh
Ngồi đây với những ân tình xưa kia
Dần phai mau
Về nơi đâu còn hay nhớ chăng tình tôi
Tình bao năm giờ tan mau còn riêng anh
Ngồi đây với những ân tình xưa kia
Dần phai mau
Về nơi đâu còn hay nhớ chăng tình tôi