Có bao giờ anh ngã quỵ trên đường
Nhưng vẫn gọi tên ai đó trong khắc khoải ?
Hoàng hôn chẳng hề thân thiện hay quyến rũ như những câu chuyện kể
Với tâm trạng phảng phất hương vị biệt li
Anh gõ cửa nhà em
Em mở cửa, nhưng không nhìn vào đôi mắt anh
Vì em muốn quên đi sự biệt li
Chia li lúc nào cũng đến
Nó đến sau những phút giây hạnh phúc
Có phải việc thức dậy một mình đã trở thành thói quen của em rồi không ?
Anh khoác lên mình gương mặt đau khổ
Chạy khắp thị trấn, để người ta biết đến
Còn em, mất ngủ và chán nản
Đêm nay em lại hát biệt ca một lần nữa
Ai đã cho em cái tên này ?
Cô gái hát bài hát biệt li
Em không hát vì em thích nó đâu
Em hát bởi vì em không biết bài nào khác
Lúc nào cũng vậy, khi tình yêu qua đi
Người bỏ đi thì luôn thấy nó đẹp
Kẻ ở lại thì cảm thấy bối rối
Cứ mãi chạy theo trong khao khát, khóc...và khóc