Hôm nay con lại về
Thăm quê mình mênh mông
Nước lũ tràn bờ đê
Từ Nghệ An cho đến Hà Tĩnh
Quảng Bình, Quảng Trị, Thừa Thiên Huế
Mưa vẫn rơi nước mắt ai rơi
Nước lũ dâng lên cùng nỗi đau
Cuốn đi tất cả lòng quặn thắt lại
Cuốn đi nụ cười cuốn cả tương lai
Mảnh đất miền Trung nhiều thiên tai
Bây giờ cũng chỉ còn lại đâu đây
Tiếng người gọi nhau đi tìm người trôi
Thương quá miền Trung quê tôi
Tiếng khóc cha trẻ mồ côi
Ôi Việt Nam ơi biết bao thân phận
Nhân dân miền Trung nổi trôi
Lòng đau xót lắm miền Trung ơi
Nhà mình còn lại gì đâu
Lũ qua cuốn trôi đi hết rồi
Người cha gào khóc gọi vợ với con
Lũ cuốn khi chưa kịp chào đời
Lũ đi đi qua cuốn trôi hết
Bao cố gắng giờ trắng tay
Ôi miền Trung ơi quanh năm
Bốn mùa xuân hạ sao chỉ toàn đắng cay
Thương miền Trung các cụ già
Một mình thao thức giữa màn đêm
Hôm qua lũ về cuốn đi tất cả
Mưa rơi tóc bạc càng bạc thêm
Nhắc về miền Trung lại rơi nước mắt
Ôi đồng bào ơi lòng đau buốt thắt
Một gói mì tôm cầm chặt trong tay
Khi lối đi về giờ đây chia cắt
Thương lắm miền Trung ơi
Lòng xót xa lắm miền Trung ơi
Quanh năm vất vả nhọc nhằn
Giờ cuốn đi hết theo hạt mưa rơi
Thương ai nhọc nhằn sương gió
Nhưng sao giờ lại tay trắng tay
Thương ôi mái nhà đơn sơ
Mái ngói bão về rồi lại cuốn bay
Khúc ruột miền Trung đang đau đớn
Lòng xót xa lắm ôi đồng bào tôi
Nghĩ về miền Trung mà rơi nước mắt
Sao đau khổ thế hỡi đồng bào ơi
Nhìn ra ngoài kia chờ ai đến cứu
Nhưng sao chỉ thấy toàn mù khơi
Tiếng người gọi nhau tìm trong nước lũ
Lạnh cóng bao giờ được nghỉ ngơi
Cho bà gửi thùng mì tôm
Tới đồng bào miền Trung ruột thịt với
Bà không có nhiều tiền để quyên góp
Mà bà chỉ có ngần này thôi
Tấm lòng Việt Nam chúng tôi đó
Chẳng được giàu có như trời Âu
Nhưng khi thiên tai dịch bệnh ùa về
Sẽ chẳng bỏ ai lại đằng sau
Bữa cơm nay cũng chẳng có gì
Hai ba em nhỏ bát mì chung nhau
Chẳng thịt cũng chẳng có rau
Xung quanh nước ngập tìm đâu chỗ ngồi
Ngôi nhà nhỏ lũ cuốn đi rồi
Đêm nay các em biết ngủ đâu
Mái trường đầy nắng hôm qua lũ về
Cái chữ lại chìm xuống bùn sâu
Bầu ơi thương lấy bí cùng
Tuy rằng khác giống
Nhưng chung một giàn
Đôi tay nhỏ bé vẫn run
Những giọt nước mắt còn chứa chan
Biết về đâu miền Trung ơi
Ngoài kia mênh mông toàn nước lũ
Lũ đi qua rồi còn lại thương đau
Chỉ còn bóng hình cha đã cũ
Đâu chỉ mất mát về vật chất
Có những gia đình nào còn ai
Hỏi trời cao rồi lại hỏi đất
Đất ơi quê mình làm gì sai
Đất lặng im không trả lời
Trời cho mưa lũ trời quên chưa
Trời xanh đau đớn chỉ biết
Lặng thầm rồi lại đổ cơn mưa
Thương lắm miền Trung ơi
Lòng xót xa lắm miền Trung ơi
Quanh năm vất vả nhọc nhằn
Giờ cuốn đi hết theo hạt mưa rơi
Thương ai nhọc nhằn sương gió
Nhưng sao giờ lại tay trắng tay
Thương ôi mái nhà đơn sơ
Mái ngói bão về rồi lại cuốn bay
Khúc ruột miền Trung đang đau đớn
Lòng xót xa lắm ôi đồng bào tôi
Nghĩ về miền Trung mà rơi nước mắt
Sao đau khổ thế hỡi đồng bào ơi
Nhìn ra ngoài kia chờ ai đến cứu
Những sao chỉ thấy toàn mù khơi
Tiếng người gọi nhau tìm trong nước lũ
Bao giờ được nghỉ ngơi